Truyện Xu Hướng
Trang chủ > Ảnh Đế Trà Xanh Tán Gái > Chương 1: .

Ảnh Đế Trà Xanh Tán Gái

Tác giả: Viết bằng chân | Chương: 1 | Lượt xem: 10,503

Chương 1: .

Tôi hoài nghi bấm vào, nhìn thấy bức ảnh tôi đăng trên vòng bạn bè, trên bàn sách có một sợi dây chuyền nhựa.

“Đây chẳng phải là sợi dây chuyền nhựa mà ảnh đế Bùi đeo suốt mười năm không tháo ra sao?”

“Hôm qua Bùi Dao Châu mới về nước, hôm nay Lâm Lộc đăng ảnh, trùng hợp cũng không thể đến mức này được.”

“Lâm Lộc giống như chó đến kỳ động dục, cọ lung tung khắp nơi, cái gì cũng cọ được, chỉ biết làm hại người khác.”

Tôi hoàn toàn sững sờ.

Sợi dây chuyền nhựa này, sao Bùi Dao Châu cũng có một cái?

Tôi và vị ảnh đế tiếng tăm lẫy lừng này căn bản không biết nhau.

Tôi chỉ biết anh ấy ra mắt với tư cách là ngôi sao nhí, bay lên như diều gặp gió, giành được danh hiệu ảnh đế*, và có vô số người hâm mộ ánh hào quang.

*nam diễn viên xuất sắc nhất.

Không cùng đẳng cấp với một diễn viên tuyến 18 suốt ngày bị bôi xấu.

Chúng tôi còn không theo dõi weibo của nhau.

Tôi oan ức quá.

Mắt thấy bình luận mắng chửi càng ngày càng khó nghe, tôi phẫn nộ đáp trả:

“Đây là người yêu qua mạng ngu ngốc tặng tôi từ hồi cấp 2.”

“Anh ấy muốn gặp mặt, còn lừa tôi đang quay phim, muốn trở thành ảnh đế.”

Một đống bình luận nói tôi bịa chuyện.

Kết quả đêm đó, Bùi Dao Châu lặn mất tăm cả vạn năm bỗng ngoi lên đăng bài weibo:

Đăng bức ảnh chiếc cúp ảnh đế lần này anh ấy giành được tại nước ngoài.

Cùng trạng thái:

“Quả thật tôi đã đeo sợi dây chuyền này mười năm rồi.

“Là người yêu qua mạng hồi cấp hai tặng tôi, đã qua đời vì ung thư.”

“Là mối tình đầu.

“Cảm ơn mọi người đã quan tâm.”

“Nhưng có tin vui, cô ấy chưa mất. Cách đây không lâu còn mắng tôi ngu ngốc.”

Không hổ là ảnh đế, hành văn cũng rất đặc biệt.

Còn bị mắng ngu ngốc, hahaha…

Khoan, khoan đã.

Chẳng phải tôi đã mắng ngu ngốc à?

2.

Tôi rơi vào trầm tư.

Càng đọc càng cảm thấy, tình tiết mối tình qua mạng mà Bùi Dao Châu kể sao lại quen quen thế nhỉ…

Nhưng tôi chưa có cơ hội để nghĩ nhiều như vậy.

Đêm đó nhân cơ hội cơn sốt bài đăng weibo của ảnh đế.

Chương trình tạp kỹ về tình yêu “Ký sự mập mờ” đã chính công bố.

Ảnh đế Bùi Dao Châu không tham gia chương trình tạp kĩ nay lại bất ngờ trở thành khách mời.

Bùi Dao Châu chia sẻ lại bài đăng:

“Vì em mà tới.”

Cùng lúc đó, tiểu hoa* mới nổi Thi Diễm đăng một đoạn video.

*Tiểu hoa là danh từ chỉ chung nữ diễn viên còn trẻ tuổi, từ tuyến 18 cho đến tuyến đầu, đều đi theo con đường thu hút người hâm mộ hoặc thiên hẳn về mảng điện ảnh.

Là bộ phim ngược luyến mà cô ta đóng chung với Bùi Dao Châu lúc trước.

Trong video, Thi Diễm khóc lóc còn đấm Bùi Dao Châu, mắng anh “ngu ngốc.”

Kèm trạng thái: “Hihi, nhớ đến khoảng thời gian hợp tác với Bùi Dao Châu, mong được gặp nhau ở chương trình này ~ yêu.jpg”

Ồ ồ ~ hai kẻ ngu ngốc, đây chẳng phải đang đáp lời nhau ư?

Giang cư mận bắt đầu đấu đá sứt đầu mẻ trán.

“Á đù! Mối tình đầu của Bùi Dao Châu xuất hiện!”

“Tôi còn nói sao đột nhiên Bùi Dao Châu lại tham gia mấy chương trình tạp kỹ tình yêu chứ, hóa ra là theo đuổi vợ!!!”

“Người yêu qua mạng xa cách nhiều năm trùng phùng …Đây là truyện gương vỡ lại lành ư?”

“Huhuhu, ảnh đế Bùi Dao Châu bị mắng mà còn cưng như thế, ngọt chớt tui rồi.”

Hay lắm, chủ đề bàn tán cuối cùng cũng rời khỏi tôi, tạm thời không có ai mắng người ở tuyến 18 tôi nữa.

Tôi hóng hớt, đi theo mọi người hóng biến.

Thích quá.

3.

Nhưng vui quá hóa buồn.

Tôi quên mất mình cũng là khách mời chương trình kia.

Còn đi đóng vai nhân vật nữ phụ độc ác đi làm nền.

Đệch!

Vào ngày ghi hình, mọi người tập trung ở biệt thự ven biển, Thi Diễm mặc bộ váy màu hồng phấn, yêu kiều, rúng động lòng người.

Bình luận chạy điên cuồng: “Diễm Diễm xinh đẹp ngọt ngào thế kia, em gái ngọt ngào, mềm mại đáng yêu, ai mà không thích chứ?”

“Chẳng trách người chơi hệ Phật như ảnh đế Bùi cũng vì tình yêu mà rơi xuống phàm trần.”

Còn tôi ngậm que cay, phóng xe điện Aima đi tới, trên miệng còn dính lớp dầu màu đỏ.

Bình luận chợt xuất hiện hàng loạt dấu chấm lửng.

3. (tiếp)
Còn tôi ngậm que cay, phóng xe điện Aima đi tới, trên miệng còn dính lớp dầu màu đỏ.

Bình luận chợt xuất hiện hàng loạt dấu chấm lửng.

“Lâm Lộc từ trên núi xuống à, cô ta cũng là ngôi sao ư?”

“Sao cọ tinh* cũng ở đây, chẳng lẽ dùng quy tắc ngầm cọ với nhà sản xuất đấy à?”

*những người hay cọ nhiệt

Thi Diễm chủ động tiến lên tiếp chuyện với tôi.

“Lộc Lộc, sao cô lại ăn que cay, không tốt cho da phụ nữ đâu.”

Tôi lười biếng nhướng mày: “Tại sao da phụ nữ phải đẹp?”

Thi Diễm nghẹn lời, ngay lập tức để lộ biểu cảm tủi thân áy náy.

“Xin lỗi, là tôi lắm mồm…”

Bình luận lập tức bùng nổ.

“Lâm Lộc, chẳng trách diễn vai ác nữ tốt như thế, con người thật cũng nham hiểm như vậy.”

“Muốn đấm ghê! Bắt nạt Diễm Diễm dịu dàng, yếu đuối sao?”

Chậc chậc, nếu bọn họ biết Thi Diễm lén lút bạt tai trợ lý mình như thế thì có há hốc mồm kinh ngạc không nhỉ?

“Chị em ơi, anh ấy tới rồi! Thần hộ mệnh của Diễm Diễm tới rồi!”

Bình luận trên màn hình đột nhiên điên cuồng ầm ầm, Bùi Dao Châu tới.

Hốc mắt Thi Diễm chợt ửng đỏ, tiến về phía trước, đưa trà sữa trong tay cho Bùi Dao Châu.

“Dao Châu à, anh uống đi, anh thường bỏ bữa sáng.”

Bùi Dao Châu không nhận lấy, vẻ mặt lạnh nhạt: “Tôi không thích uống trà sữa, cảm ơn.”

Lần đầu tiên hai người tương tác, bình luận chạy trên màn hình kích động không thôi.

‘Chắc chắn ảnh đế sợ Diễm Diễm đói bụng muốn nhường cô ấy uống, ngọt quá đi mất!’

‘Nhìn biểu cảm thẹn thùng của Diễm Diễm kìa, giống như cô dâu mới vậy, cuộc tình gương vỡ lại lành khiến tôi viên mãn chớt mất!’

Lúc này Bùi Dao Châu đột nhiên chuyển hướng sang tôi.

Đôi mắt đen sâu thẳm, lạnh lùng mang theo ý tứ không rõ ràng, trực tiếp đối mặt với tôi.

Ánh nhìn thẳng ấy khiến má tôi nóng bừng một cách khó hiểu.

Khuôn mặt tôi ngờ nghệch, buột miệng theo bản năng: “Anh nhìn nhầm người rồi…”

Nhưng Bùi Dao Châu ngắt lời tôi: “Lâm Lộc.”

Tôi: ?

Anh ấy nhếch môi lại bổ sung: “Chào em, anh là Bùi Dao Châu.”

Bình luận bùng nổ: “Đệch! Lâm Lộc chính là cố ý, ép ảnh đế Bùi khiến anh ấy không thể không gọi tên cô ta.”

“Lâm Lộc thât sự vừa thích cọ nhiệt lại vừa tâm cơ, mắc ói!”

“Tui lại cảm thấy ánh mắt Bùi Dao Châu nhìn Lâm Lộc rất nóng bỏng…Hay là mắt tui mờ nhỉ?”

Thi Diễm nói ngay: “Dao Châu, anh quen Lộc Lộc hả?”

Tôi nói mỉa: “Không quen, đã gặp trong đoàn làm phim.”

Thi Diễm chớp chớp mắt: “Đoàn phim nào?”

Tôi hờ hững nói: “Chính là đoàn phim Tôi g.iết cả nhà cô.”

Thi Diễm: “. . .”

Nói xong tôi xoay người muốn rời đi.

Nhưng Bùi Dao Châu nghiêng người chặn tôi lại, giọng nói từ tính rất trầm:
Chương 2 👉
◀ Chương đầu
Chương 2 👉
Popup Quảng cáo Đặc biệt