Tôi tên Triệu Linh, cùng cô bạn thân mở một cửa hàng tang lễ nhỏ ở thành phố. Ban ngày chúng tôi bán vòng hoa, tiền vàng mã, quan tài giấy, buổi tối rảnh rỗi thì giao hàng.
Hôm …
Ngày thứ hai sau khi nghỉ hưu, tôi – Lâm Thúy Anh – nhận được tin con gái, Hạ Kiều, muốn đưa tôi đi du lịch. Trong lòng háo hức, tôi chuẩn bị vali, tưởng rằng mình sẽ được tận hưởn…
Chiều cuối thu, thành phố Tô Châu khoác lên mình một làn sương mỏng, ánh nắng vàng nhạt xuyên qua những tán ngô đồng lá đã ngả màu, rơi rớt lại vài hạt nắng cuối ngày trên những co…
Anh ta từng nói với cô, “Tôi chỉ đùa thôi, ai bảo cô yêu thật làm gì?”
Câu nói ấy, cùng nụ cười khinh miệt của hắn, đã khắc vào tim cô như một lưỡi dao lạnh.
Ngày hắn đá cô đi,…
Tôi là một thư ký nghèo khổ.
Mới gia nhập công ty năm đầu tiên, vẫn còn là thanh niên đầy triển vọng, tràn đầy chí khí và rất hăng hái, chạy việc bên ngoài chăm chỉ hơn người kh…
Vào ngày thứ ba sau khi bị bắt lên núi, tôi đã có khả năng đọc được suy nghĩ.
Tên thủ lĩnh trừng mắt nhìn tôi một cách hằn học, như thể giây tiếp theo sẽ thốt ra từ gì đó tục tĩ…