Ánh đèn neon của thành phố chưa bao giờ thực sự tắt. Ngay cả khi đêm đã khuya, những ánh sáng xanh đỏ từ các tòa nhà chọc trời vẫn hắt lên bầu trời một màu u ám, như một lời nhắc n…
Khi tôi quay trở về năm 1975, đứa bé trong bụng tôi đã được ba tháng. Tôi không nói với ai, lặng lẽ bỏ bé, nhưng vẫn quấn bông quanh bụng mỗi ngày, giả vờ như con vẫn còn.
Chỉ v…
Một buổi sáng mờ sương ở ngôi làng ven sông Giang Tử, dân làng phát hiện một xác chết trôi đứng thẳng, tóc xõa, mắt mở trừng trừng, trôi lững lờ mà không ngã.
Tin tức lan nhanh,…
Tôi tên Triệu Linh, cùng cô bạn thân mở một cửa hàng tang lễ nhỏ ở thành phố. Ban ngày chúng tôi bán vòng hoa, tiền vàng mã, quan tài giấy, buổi tối rảnh rỗi thì giao hàng.
Hôm …
Tôi chết. Phương Nga, em gái tôi cũng chết.
Chúng tôi chết trong một căn phòng trống không, trong tấm chăn rách nát, cơ thể gầy guộc vì làm việc cật lực. Bố mẹ, những người hiền…
Vừa mới huấn luyện quân sự xong, tôi mang gương mặt đen như than chuẩn bị vượt tường, vô tình đụng phải cảnh tỏ tình.
Phía dưới bức tường, đàn chị Chu Tranh ngày thường lạnh lùn…
Cô gái ấy từ khi sinh ra đã mang một khởi đầu không trọn vẹn – bị bỏ rơi, không ai đoái hoài. May mắn thay, một gia đình khác đã mở rộng vòng tay, nuôi nấng và yêu thương cô hết mự…
Tôi là một ngôi sao tuyến 18.
Hôm xảy ra động đất, tôi đang cầm cái bát đựng đầy viên thả lẩu chạy xuống tầng bị người ta nhận ra.
Trong ngày hôm đó đã lên xu hướng tìm kiếm.…