Truyện Xu Hướng
Trang chủ > Sao Nữ Tuyến 18 > Chương 4: .

Sao Nữ Tuyến 18

Tác giả: 姜萝卜​ | Chương: 4 | Lượt xem: 10,524

Chương 4: .

Tôi lúc này giống như “ông cụ cầm điện thoại trên tàu điện ngầm”, gương mặt ngơ ngác.

Trong lòng tôi rất mệt mỏi.

Chị Miên Miên, cứu em.

Tôi thật sự không nhịn được nữa, nói nghi ngờ trong lòng ra.

“Hai người có thù oán sao?”

Điều tiếp theo tôi nghe được khiến tôi còn khiếp sợ hơn

Tân Gia Ninh và Tân Dịch là anh em cùng cha khác mẹ.

Cả hai đều không muốn kế thừa công việc kinh doanh của gia đình nên đã dấn thân vào làng giải trí.

Hai người họ đã không ưa nhau từ khi còn nhỏ, nhưng không ngờ họ lại vô tình đóng cùng một bộ phim ngọt ngào.

Tân Gia Ninh nói đóng phim với Tân Dịch giống như ruồi ăn cứt, rất là đáng ghét.

Hóa ra CP tôi đẩy thuyền đã BE ngay từ đầu.

Không có từ nào có thể diễn tả được tâm trạng hiện tại của tôi.

Bây giờ tôi đang ở trong tình trạng đóng cửa trái tim.

Huhuhu, chị Miên Miên ơi, em không tin mấy CP bên ngoài kia nữa đâu.

Trái tim hiện tại của tôi chỉ có thể diễn tả bằng một từ.

Đá trong hố xí – vừa thối vừa cứng.

Phủi phui, đá giữa những bông hoa – thơm và cứng.

Từ hôm nay tôi sẽ là một người phụ nữ lạnh lùng.

9.

Tôi mất ngủ suốt đêm, gần 5 giờ sáng mới ngủ.

Ngày hôm sau đạo diễn rất hớn hở.

Sau đó Hạ Miên ở bên cạnh cúi đầu, ngay cả quản lý của Tân Gia Ninh cũng cúi đầu.

Tôi đang nghĩ trời hôm nay cũng không chói lắm.

Bốn người còn lại nhịn cười nhìn tôi và Tân Gia Ninh, nhất là Tân Dịch, miệng sắp toét ra tận mang tai.

Chuyện gì thế này?

“Đúng là vẫn cần cô và Tiểu Ninh.” Đạo diễn đi tới, mỉm cười như vừa trúng vé số 10 triệu, vỗ nhẹ lên vai Tân Gia Ninh và tôi.

Tôi nhìn cô ấy với ánh mắt nghi ngờ, cô ấy cũng lắc đầu tỏ vẻ không biết gì.

“Hai cô chưa đọc weibo à?”

“Hai cô lên xu hướng tìm kiếm rồi.”

Tôi chợt có dự cảm không lành, vội vàng lấy điện thoại ra đăng nhập weibo.

[Tang Ấu Ấu Tân Gia Ninh…]

[Thuyền đẩy CP Thương Tâm* đến rồi đâu!]

(Chơi chữ đồng âm, Tang và Tân (xin) cũng có nghĩa là tim.)

[Ngôi sao nữ Tang Ấu Ấu và Tân Gia Ninh trong giới giải trí làm chuyện không phải ai cũng làm được…]

[Tang Ấu Ấu dùng ngực đập bể đá lớn…]

[Hình tượng của tiểu hoa đang ăn nổi tiếng Tân Gia Ninh sụp đổ, nữ thần lực điền bê gạch…]

Đạo diễn cười tít mắt nói: “Tôi đã nói chương trình này nhất định sẽ nổi. Nhìn xem, rating đã cao hơn trước rất nhiều rồi.”

Hạnh phúc của anh dựa trên nỗi đau của chúng tôi.

Tôi nghĩ rằng Tân Gia Ninh sẽ lúng túng, ai ngờ cô ấy không thèm quan tâm khoát tay.

Quả nhiên là nhà có điều kiện, không lăn lộn trong giới giải trí nữa thì về thừa kế gia sản.

“Vì tỷ suất người xem tốt như vậy nên nhiệm vụ hôm nay sẽ được hủy bỏ, chúng ta chơi trò chơi, mọi người thảo luận chọn một trò đi.”

Có nên nói hay không đây, cũng được đó.

Ngày hôm qua diễn xiếc chiếc lưng già nua của tôi cũng đã mệt lả.

Nam thần La Chính đột nhiên có ý tưởng.

“Chơi “đếm 7” thì sao? Tuy đơn giản nhưng tôi nghĩ sẽ có người mắc lỗi.”

*đếm 1-7, nhưng số 7 sẽ không được nói ra mà phải vỗ tay hoặc làm gì đó theo luật.

Hai mắt tôi sáng lên, trò này đối với tôi khá đơn giản.

Mà Quý Thần Uyên luôn im lặng chợt lên tiếng.

“Trò này chơi thế nào?”

Tất cả chúng tôi đều nhìn anh ấy và anh ấy ngượng ngùng chạm vào tóc mình.

“Già rồi.”

“À ~”

Sau đó La Chính tiếp tục giải thích.

“Đếm từ một đến chín mươi chín. Nếu có số có bảy hoặc bội số của bảy thì không được phép đếm, phải vỗ nhẹ vào gáy người đó thì người tiếp theo mới tiếp tục đếm. Nếu có người đếm sai hoặc vỗ nhầm người thì sẽ bị phạt.”

13.

Tôi đến đây trong mơ hồ và rời đi cũng trong mơ hồ.

Nếu không phải trên tay còn có chiếc vòng tôi đã nghĩ đây là một giấc mơ.

Tôi kể chuyện hôm nay cho Tân Gia Ninh, lát sau Hạ Miên gọi điện cho tôi.

Đúng là bụng chó không chứa nổi hai lạng dầu mè.

“Ấu Ấu chuyện này là thật sao? Chuyện lớn như vậy sao em không nói cho chị biết.”

“Xin đấy, Lâm Hạnh Xuyên là người mà bao nhiêu ngôi sao muốn bắc cầu đó, em cứ âm thầm vui mừng đi, đợi lúc em lên như diều gặp gió dẫn chị đi ăn uống sang chảnh.”

Buổi tối có tin nhắn từ số lạ gửi tới.

“Cô Tang, tôi xin lỗi vì đã không nói rõ với cô chuyện xảy ra ngày hôm nay. Ông nội tôi luôn thích bộ phim truyền hình mà cô đóng. Ông cụ mong tôi có thể đưa cô đến dự sinh nhật của ông để giới thiệu cô với ông, nhưng hình như ông cụ đã hiểu lầm điều gì đó.”

Vậy chiếc vòng tay này…

Lâm Hạnh Xuyên dường như đã lén lút lắp đặt camera giám sát xung quanh tôi, giây tiếp theo anh ấy lại gửi một tin nhắn khác.

“Cô cứ nhận vòng tay đi, xem như là phí trả thêm.”

Thế sao chưa chuyển 30 triệu cho tôi?

Lẽ nào tặng tôi 10 triệu vui vẻ, 10 triệu hạnh phúc, 10 triệu may mắn à?

“Số dư ngân hàng +30 triệu…”

Tôi rất vui khi nhìn tin nhắn chuyển tiền trên điện thoại, giờ tôi cũng đã là một phú bà rồi.

Ngay lập tức tôi lên taobao, mua cho bé mèo chiếc ổ đắt nhất, thức ăn cho mèo và đồ chơi cho mèo xịn nhất.

Mình khổ chứ không thể để con khổ được.

“Đoàn Đoàn, lại đây cho mẹ thơm cái nào.”

Bé mèo chân ngắn liếc nhìn tôi rồi chạy đến giường tự nằm xuống, vẫy vẫy đuôi xem “Tom và Jerry” trước mặt.

Loài mèo nhất định phải lạnh lùng thế này sao?

Nhất định muốn tôi mặt nóng dán mông lạnh sao?

“Meo~”

Đoàn Đoàn vẫn không có động tĩnh gì.

Được lắm, dán thì dán.

14.

Sáng sớm hôm sau tôi bị đánh thức bởi cuộc điện thoại ầm ĩ của Hạ Miên.

“Tang Ấu Ấu, con nhóc em lại lên hot search rồi.”

“Em đến tham gia tiệc nhà họ Lâm và đã biểu diễn một màn phun ra một cốc nước bọt trong một phút.”

“Hại chị ngày hôm qua còn nghĩ em và giám đốc Lâm xảy ra chuyện gì, kết quả em biểu diễn cái này?”

“Xin lỗi, mất mặt quá, chị không ngóc đầu nổi trong giới quản lý nữa, chị cần bình tĩnh lại.”

16.

Hạ Miên đột nhiên cũng tới.

“Được lắm, Ấu Ấu, ăn lẩu mà không gọi chị.”

Tôi cười nói: “Chẳng phải chị nói cần yên tĩnh chút sao?”

Chị ấy trợn mắt nhìn tôi: “Bình tĩnh xong rồi, em lại tự do tự tại, hình tượng gì cũng không quan trọng lắm. Dù sao bây giờ em cũng nổi rồi, sau này công ty cũng coi trọng em hơn, cho em nhiều tài nguyên hơn nữa.”

Mở nắp nồi lẩu ra, hơi nóng bốc lên hầm hập.

Tôi đã chụp một bức ảnh nhóm và đăng lên weibo, trong ảnh cũng có con trai của tôi.

Trạng thái là hiện trường thăm thông gia mới quy mô lớn.

Bình luận nhanh chóng xuất hiện bên dưới.

“Hai nữ ngôi sao “bất thường” đã tề tựu lại với nhau!”

“Chính là họ, những hiệp khách lẩu của chúng ta.”

“Bé mèo của Ấu Ấu mập quá.”

Nhắc mới nhớ, tôi nổi tiếng là nhờ vào nồi lẩu.

Cho nên miếng thứ nhất là cảm ơn nồi lẩu.

Sau đó tôi nhìn Đoàn Đoàn, bóp bóp chiếc bụng thịt của nó.

Ừm, không phải mập giả, là mập thật.

Đột nhiên có tiếng gõ cửa.

Bốn người chúng tôi nhìn nhau.

Tôi đi đến cửa nhìn qua mắt mèo: “Lâm Hạnh Xuyên?”

Nghe được câu này, Tân Dịch đặt bát cơm xuống chạy đến bên cạnh tôi.

Sau đó tôi mở cửa và nhìn chằm chằm vào anh ấy.
Chương 3
Chương cuối 👉
Popup Quảng cáo Đặc biệt