Ko biết ở đây có ai có quả bạn nối khố như mình với chị gái hàng xóm ko nhỉ? Chị hơn mình 1 tuổi.
Lúc mình 3 tuổi, chị 4 tuổi, chơi đồ hàng, chị bảo “Sau này lớn lên, chị nấu cơm cho em ăn nhé”
Lúc mình 4 tuổi, chị 5 tuổi, mình bị mấy đứa xóm bên uýnh, về khóc nức nở, đúng lúc chị đang chơi đầu ngõ, chị hỏi mình ai uýnh mình mách chị, 2 chị em liền kéo nhau đi combat, kết quả vẫn thua, cả 2 cùng khóc về mách bố mẹ…có lần mình đi uýnh nhau mấy đứa xóm bên, thua, chị hỏi sao thua thì mình bảo bị mấy đứa tú,m tó,c uýnh, thế nào về chị xui mình là cạo trọc đầu xong qua uýnh tiếp…
Đến khi mình lên 5 tuổi, chị lên 6 tuổi, trước đó thì 2 đứa học cùng trường mầm non, đi học cùng nhau về cùng nhau, chị lên lớp 1, 2 đứa học khác trường, mình khóc hết nước mắt, chị bảo “Em phải thật ngoan thì các cô mới cho em lên học lớp 1 như chị”
Lên lớp 1, điều vui nhất đối với mình là được học cùng chị, đi đâu cũng khoe có chị học lớp 2...
Những năm tháng cấp 1 cũng vui, nhiều kỉ niệm, lớp 3, 4, 5 chị đều được làm sao đỏ nên có lần thì đến muộn, có lần thì mua quà mang vào trường,…đều được chị bảo kê cho đi qua. Có đứa nào mà b,ắt nạt mình, 1 là chị uýnh nó, ko uýnh đc thì chị nhân danh sao đỏ đi mách thầy cô là có đứa uýnh mình…chị còn dạy mình đi xe đạp nữa, mình ngã sấp mặt mấy lần, có lần chị sĩ, dạy mình đèo người khác xong 2 chị em cũng ngã sấp mặt…
Lên cấp 2, cả 2 cũng cùng trường, chị học trên mình 1 lớp, đến lúc phân lớp chuyên chị học chuyên toán, mình chuyên tin, mình học kém hơn, chị thường dạy thêm mình, chị còn hứa với bố mẹ mình là sẽ giúp mình thi đạt giải tỉnh, giải quốc gia này nọ. Cuối cùng hôm nào mà gia sư cho mình y như rằng em góp bánh kẹo, chị góp truyện tranh, 2 chị em ăn uống đọc truyện chán chê rồi về…kết, em chả có cái giải m* nào, chị lại càng ko!
Lên cấp 3, mình và chị chính thức xa nhau. Bố chị từ cấp 2 đã chuyển từ tỉnh về Hà Nội làm, được 1 thời gian công việc ổn, kinh tế cũng hơn nên nhà chị chuyển về Hà Nội luôn, cũng là lúc chị thi lên cấp 3, cấp 3 chị học ở Hà Nội, còn mình thì vẫn ở tỉnh học. Khi thi lên cấp 3, mình cũng đua đòi muốn thi cấp 3 ở Hà Nội nhưng bố mẹ ko cho, vậy là từ ấy mình và chị xa nhau. Vì cấp 3 bố mẹ mình ko cho dùng điện thoại nên mình và chị cũng ko còn liên lạc với nhau nữa.
Mình cứ vậy, học xong cấp 3 chuyên rồi đỗ đại học, mình học rồi ra trường đi làm, cũng trải qua 2 mối tình…nhưng ko đi đến đâu, 1 thời gian ko yêu ai nữa, có 1 lần bố mẹ chị về nhà mình chơi (thực ra là mấy lần, chỉ có lần đó trùng với lần mình về quê chơi) xong nói chuyện thì cô chú cho mình xem ảnh, bấy giờ chị trông xinh và trưởng thành hơn nhiều, cô chú nói chị học xong đại học là du học luôn, thạc sĩ có gần 2 năm rồi về VN, đang làm về phân tích tài chính…mà lúc đó cũng 9 năm rồi, lại còn vào đợt dịch 2021, kể từ khi 2 đứa chia tay nhau khi mình lớp 9 còn chị vào cấp 3, mình lại ko chủ động hỏi sđt của chị, chỉ nắm thông tin vậy thôi.
Cho đến 1 ngày đẹp trời vào cuối năm 2023, mình về quê chơi, thì thấy 1 chiếc ô tô đỗ chắn cửa nhà mình, mình vừa vào định hỏi bố mẹ xe của ai đây thì thấy chị cùng bố mẹ lại qua nhà mình chơi, câu đầu tiên chị hỏi:
- Dạo này còn bị mấy đứa xóm bên uýnh ko thế? Ko thấy mách chị nhỉ?
Chị nói xong thì nở nụ cười thật tươi, ôi cảm giác lúc ấy tâm trạng cũng vui lắm, người bạn cũ lâu ngày ko gặp…ngày hôm ấy, chính thức 2 chị em kết nối lại với nhau sau bao năm xa cách, trao đổi sđt rồi kể về quãng thời gian 2 đứa ko gặp nhau…nói chuyện cũng vui nhưng vì cả nhà chị đi có việc nên chúng mình phải tạm ngưng. Chị hẹn là lên Hà Nội đi chơi rồi nói chuyện tiếp (cũng là lí do chị cho mình sđt và địa chỉ).
Và sau đó 1 tuần, chúng mình đi chơi với nhau, ban đầu mình ngại nên mình nhắn tin là mình và chị chủ động ra đó nhé thì chị gọi lại:
- Lớn rồi chẳng ga lăng gì cả, em phải đến đón chị đi chứ, hay là chị phải đón em!
Cả 2 dành thời gian cho nhau cả ngày hôm ấy, đi uống café, đi ăn, đi dạo xong tối muộn lại ngồi ăn ngô, bánh mì, vỉa hè rồi trò chuyện…chị nhắc lại chuyện xưa rất nhiều, đến khi mình hỏi:
- Vậy chị có nhớ ngày còn bé chị hứa với em gì ko? 
- Hứa gì?
- “Sau này lớn lên, chị nấu cơm cho em ăn nhé!” Chị ko nhớ à?
- À à, nhớ nhớ! Giờ nấu được, nhưng nấu cho em ăn sợ n.y em ghen.
- Em đã có n.y đâu?
- Ờ thế được, vậy hôm nào…
- Hôm nào là hôm nào, mai nhé, em đi chợ, chị nấu cơm.
- Sao ko phải là 2 đứa cùng đi chợ, rồi chị nấu cho em ăn.
- Hợp lý ạ!
…
Đến ngày hôm sau, như kế hoạch, 2 đứa đi chợ, rồi chị nấu cơm cho mình ăn mà đến bây giờ mình nhớ mãi, thịt luộc thì ngoài chín trong sống, đậu sốt thì ăn 1 miếng đậu 3 bát cơm, trứng chiên thì chỗ nhiều muối chỗ ko, lại còn cháy…được mỗi đĩa rau, mà cũng ko biết nhặt, chắc món ngon nhất là…nước luộc rau. Mình trách chị thì chị bảo:
- Người ta nấu cho ăn, ko khen đc 1 câu còn trách!
- Chị nấu ăn như này hỏi sao ko có bạn trai? 
- Ờ thế có làm bạn trai chị ko?
- Làm bạn trai chị để nấu cho chị à? Nâu nâu!
Lúc trả lời câu trên, thì mình trả lời theo phản xạ, xong mình nghĩ lại…
- Mà chị bảo gì, làm bạn trai chị á?
- Ờ, ko thích à?
- Để em suy nghĩ!
- Suy nghĩ thì thôi, coi như chị chưa nói gì!
- Thôi được rồi, nể chị hồi nhỏ hay bảo kê cho em đấy.
…Rồi chị thơm má mình 1 cái! 
Từ ngày hôm ấy, chúng mình bắt đầu yêu nhau. Thật ran gay sau khi đồng ý, mình và chị cũng mất 1 thời gian để suy nghĩ xem 2 đứa yêu nhau như vậy có hơi vội ko, vì chỉ mới 1 tuần gặp lại nhưng càng thời gian về sau, chúng mình càng thấy quyết định ngày hôm ấy là đúng, 2 đứa như 2 mảnh ghép còn thiếu, có điều thi thoảng chị vẫn trên cơ mình, giận dỗi, cãi nhau lại cái bài “Chị lớn hơn em 1 tuổi đấy, trứng đừng đòi khôn hơn vịt”… cho đến tận 2 năm sau chính là bây giờ, chúng mình mới quyết định về chung 1 nhà, tháng 11 này chúng mình cưới…hôm qua thì 2 nhà cũng đã bàn xong kế hoạch, đều ủng hộ cả 2 đứa…
Nay trời mưa, cũng chẳng đi đâu, làm được gì, ngồi tâm sự vui vui…nghĩ lại chuyện tình cảm của mình cũng đáng yêu đúng ko mọi người.
Mình thì ko giỏi văn, tâm sự hơi lủng củng, có chỗ nào chưa hay mọi người bỏ qua cho. Hi vọng mọi người cũng sẽ tìm được 1 tình yêu đẹp như của chúng mình. Cảm ơn tất cả mọi người, mình cũng hay đọc bài tâm sự ở đây nên cũng muốn đóng góp 1 chút…cũng mong sẽ lan tỏa đc chút niềm vui, niềm hạnh phúc nho nhỏ…    
    Sau Này Lớn Lên, Chị Nấu Cơm Cho Em Ăn Nhé
Tác giả: Sưu tầm | Chương: 1 | Lượt xem: 516
Chương 1: .
                            
                    ◀ Chương đầu
                
            
            
                
            
                            
                    Chương cuối 👉
                
                    
     
