Truyện Xu Hướng
Trang chủ > Bóng Tối Dưới Ánh Neon > Chương 1: Trò Chơi Nguy Hiểm

Bóng Tối Dưới Ánh Neon

Tác giả: Viết bằng chân | Chương: 1 | Lượt xem: 556

Chương 1: Trò Chơi Nguy Hiểm

Thượng Hải về đêm tựa như một bức tranh sống động với muôn vàn ánh đèn neon rực rỡ. Tại quán bar sang trọng "Jade Dragon" ở khu Phố Đông, những chiếc đèn pha lê lấp lánh phản chiếu xuống các ly rượu đầy, tạo nên một không khí quyến rũ và đầy mê hoặc. Trong một góc tối thanh lịch, Triệu Dịch Phong ngồi đó, tay xoay ly whisky single malt trên bàn, ánh mắt sắc lạnh lướt qua đám đông như một thợ săn đang tìm kiếm con mồi.

"Nhìn cô gái đó kìa," Lâm Hạo - người bạn thân và cũng là đồng nghiệp của Dịch Phong tại công ty đầu tư Thiên Thành - khẽ nháy mắt về phía một phụ nữ trẻ ngồi gần quầy bar. "Lục Gia Vũ, con gái độc nhất của ông trùm bất động sản Lục Chấn Hải. Vừa từ Mỹ về nước, hiện đang quản lý quỹ đầu tư của gia đình."

Dịch Phong nhìn theo ánh mắt của Hạo, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh lùng. Gia Vũ đang mặc một chiếc váy đen đơn giản nhưng thanh lịch, mái tóc dài đen nhánh xõa ngang vai. Cô ngồi đó với vẻ điềm tĩnh khác thường so với không khí xung quanh, như một đóa sen trắng giữa bùn lầy.

"Hoàn hảo," Dịch Phong thì thầm, ánh mắt lóe lên sự quyết tâm. "Cô ấy chính là chìa khóa để chúng ta tiếp cận hợp đồng hợp tác với tập đoàn Lục Thị."

Hạo nhíu mày: "Anh chắc chứ? Nghe nỏi cô ấy khá kín tiếng và thận trọng. Không dễ để tiếp cận đâu."

"Đã bao giờ có thứ gì là dễ dàng với chúng ta?" Dịch Phong uống cạn ly whisky, cảm giác nóng rát lan tỏa trong cổ họng. "Cha tôi đã hy sinh cả đời để xây dựng công ty, giờ họ muốn nuốt chửng nó chỉ vì một sai lầm nhỏ. Tập đoàn Lục Thị là cứu tinh duy nhất có thể giúp chúng ta thoát khỏi khủng hoảng."

Hạo thở dài: "Nhưng lừa dối một cô gái vô tội... Anh không thấy áy náy sao?"

Dịch Phong nắm chặt ly rượu, khuôn mặt lạnh như tiền: "Trong thương trường, cảm xúc là thứ xa xỉ. Hơn nữa, tôi không định làm tổn thương cô ấy. Chỉ cần ký được hợp đồng, mọi chuyện sẽ kết thúc."

Sau khi lên kế hoạch, Dịch Phong đứng dậy, chỉnh lại chiếc cà vạt Hermes và bước về phía Gia Vũ. Mỗi bước đi đều toát lên vẻ tự tin của một người đàn ông thành đạt.

"Xin lỗi đã làm phiền," Dịch Phong cười nhẹ, giọng nói trầm ấm đầy thu hút. "Tôi là Triệu Dịch Phong từ công ty đầu tư Thiên Thành. Có phải cô là Lục tiểu thư? Tôi từng nghe danh cô từ buổi triển lãm nghệ thuật tuần trước."

Gia Vũ ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng như sao dường như có thể nhìn thấu tâm can người đối diện. "Triệu tiên sinh," cô gật đầu nhẹ, "Tôi cũng từng nghe nói về công ty của anh. Có vẻ như gần đây các anh đang gặp chút... khó khăn?"

Dịch Phong khẽ giật mình, không ngờ cô lại nắm rõ tình hình đến vậy. Nhưng anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh: "Đúng vậy, nhưng đó chỉ là thử thách tạm thời. Giống như những con sóng trên biển, kinh doanh luôn có lúc thăng lúc trầm."

Gia Vũ mỉm cười, một nụ cười kín đáo nhưng khiến Dịch Phong bất giác rung động. "Quan điểm thú vị. Anh có muốn ngồi xuống nói chuyện không?"

Buổi trò chuyện kéo dài gần hai tiếng. Dịch Phong khéo léo dẫn dắt các chủ đề từ nghệ thuật đến kinh doanh, từ âm nhạc cổ điển đến những xu hướng đầu tư mới nhất. Anh tỏ ra là một người đàn ông lịch lãm, hiểu biết rộng và có gu thẩm mỹ tinh tế - tất cả đều được tính toán kỹ lưỡng để phù hợp với sở thích của Gia Vũ.

Khi Dịch Phong tiễn Gia Vũ ra xe, cô đưa cho anh danh thiếp: "Rất vui được gặp anh, Triệu tiên sinh. Hy vọng chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác trong tương lai."

Dịch Phong cầm lấy danh thiếp, cảm nhận hơi ấm còn sót lại từ tay cô. "Tôi cũng hy vọng như vậy. Để tôi đưa cô về nhé?"

Gia Vũ lắc đầu: "Không cần đâu, tài xế của tôi đang đợi. Hẹn gặp lại anh."

Khi chiếc Maybach màu đen biến mất trong dòng xe cộ, Dịch Phong mới thở phào nhẹ nhõm. Bước đầu đã thành công.

Hạo bước đến bên cạnh: "Thế nào? Cô ấy có cắn câu không?"

Dịch Phong gật đầu, nhưng trong lòng dấy lên một cảm giác kỳ lạ. Ánh mắt thông minh của Gia Vũ khiến anh có chút bất an, như thể cô ấy đang nhìn thấu kế hoạch của anh.

"Tuy nhiên," Dịch Phong nói như tự nhủ, "chỉ cần vài tuần nữa thôi. Khi hợp đồng được ký kết, tôi sẽ chấm dứt mọi chuyện."

Hạo nhìn bạn mình với vẻ lo lắng: "Tôi chỉ sợ anh sẽ đắm chìm vào vở kịch của chính mình. Đôi khi, ranh giới giữa giả dối và thật khó lòng phân biệt được."

Dịch Phong phá lên cười: "Đừng lo. Tôi biết mình đang làm gì. Tình yêu chỉ là trò chơi của kẻ ngốc, còn tiền bạc và quyền lực mới là thứ tồn tại vĩnh cửu."

Nhưng khi trở về căn hộ cao cấp của mình ở khu trung tâm, Dịch Phong đứng trước cửa sổ nhìn xuống dòng người tấp nập, lòng cảm thấy trống rỗng. Ánh mắt của Gia Vũ cứ ám ảnh anh, khiến anh tự hỏi liệu mình có thực sự kiểm soát được tình hình như mong đợi.

Anh lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Gia Vũ: "Cảm ơn vì một buổi tối tuyệt vời. Hy vọng được gặp lại cô sớm."

Chỉ vài phút sau, anh nhận được hồi âm: "Tôi cũng vậy. Chúc anh ngủ ngon, Triệu tiên sinh."

Dịch Phong nhìn dòng tin nhắn, bất giác mỉm cười. Có lẽ trò chơi này sẽ thú vị hơn anh tưởng.

Nhưng anh không biết rằng, ở một nơi khác, Gia Vũ cũng đang nhìn điện thoại với ánh mắt tinh tường. Cô mở laptop ra, gõ vài dòng lệnh để tra cứu thông tin về Triệu Dịch Phong và công ty Thiên Thành.

"Triệu Dịch Phong," Gia Vũ thì thầm, "anh tưởng anh là thợ săn ư? Nhưng có lẽ anh không biết rằng, trong cuộc chơi này, ai mới thực sự là con mồi."

Nụ cười của cô lần này không còn dịu dàng như trước, mà lấp lánh sự sắc sảo của một nữ doanh nhân thực thụ.

Trò chơi nguy hiểm đã bắt đầu, và không ai có thể đoán trước được kết cục.
Chương 2 👉
◀ Chương đầu
Chương 2 👉
Popup Quảng cáo Đặc biệt