Một tuần trôi qua kể từ buổi gặp gỡ đầu tiên tại quán bar Jade Dragon. Triệu Dịch Phong đã thực hiện đúng như kế hoạch: những cuộc gọi điện thoại quan tâm đúng lúc, những bó hoa tươi gửi đến văn phòng, và những lời mời hẹn hò tinh tế.
Hôm nay, anh đặt chỗ tại nhà hàng Pháp sang trọng trên tầng thượng của một tòa nhà chọc trời, nơi có thể ngắm toàn cảnh Thượng Hải lung linh về đêm.
Gia Vũ đến trong bộ váy trắng thanh lịch, mái tóc được vấn cao để lộ chiếc cổ thon dài. Cô nhìn Dịch Phong đang đợi sẵn với nụ cười kín đáo.
"Anh thật chu đáo khi chọn địa điểm này," Gia Vũ nói, ánh mắt lướt qua khung cảnh ngoài cửa sổ. "View ở đây thật tuyệt."
Dịch Phong kéo ghế cho cô: "Tôi nghĩ cô sẽ thích nơi này. Nghe nói cô từng sống ở Paris một thời gian?"
"Đúng vậy, hai năm học thạc sĩ," Gia Vũ gật đầu, "Tôi rất thích ẩm thực Pháp."
Bữa tối diễn ra trong không khí lãng mạn với ánh nến lung linh và tiếng violin du dương. Dịch Phong khéo léo dẫn dắt câu chuyện, từng bước tạo dựng hình ảnh một người đàn ông thành đạt, tinh tế và đơn thân không vướng bận.
"Thật thú vị khi gặp một người am hiểu nghệ thuật như anh," Gia Vũ nói sau khi nghe Dịch Phong phân tích về trường phái ấn tượng trong hội họa. "Đa phần các doanh nhân tôi gặp chỉ quan tâm đến các con số."
Dịch Phong mỉm cười: "Kinh doanh là nghệ thuật, chỉ khác ở chỗ chúng ta dùng tiền bạc thay cho màu vẽ."
Câu nói khiến Gia Vũ bật cười, một nụ cười chân thành lần đầu tiên xuất hiện trong buổi tối. Dịch Phong không khỏi nhận thấy nụ cười đó khiến cô trở nên rạng rỡ lạ thường.
Sau bữa tối, họ cùng đi dạo dọc bờ sông Hoàng Phố. Gió đêm mát rượi thổi qua, mang theo hương thơm của thành phố không ngủ.
"Anh biết không," Gia Vũ đột nhiên nói, "tôi từng đọc một bài báo về công ty của anh. Bài viết ca ngợi sự sáng tạo trong chiến lược đầu tư vào các startup công nghệ."
Dịch Phong hơi giật mình, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh: "Cô quá khen. Chúng tôi may mắn có được đội ngũ trẻ tài năng."
"Nhưng gần đây," Gia Vũ tiếp tục, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đầy ẩn ý, "có vẻ như các khoản đầu tư mạo hiểm đã không mang lại kết quả như mong đợi?"
Ánh mắt Dịch Phong tối lại. Anh không ngờ cô lại nắm rõ tình hình đến vậy. "Thị trường luôn có biến động, cô biết đấy. Quan trọng là chúng ta học được gì từ những thất bại."
Gia Vũ gật đầu, không hỏi thêm. Cô chỉ mỉm cười và chỉ tay về phía con tàu du lịch đang rẽ sóng trên sông: "Đẹp quá, phải không anh?"
Cuối tuần đó, Dịch Phong mời Gia Vũ tham gia buổi đấu giá nghệ thuật từ thiện. Đây là cơ hội hoàn hảo để anh thể hiện sự hào phóng và gu thẩm mỹ.
Tại sự kiện, Dịch Phong không ngần ngại trả giá cao cho một bức tranh của danh họa Trung Quốc đương đại.
"Anh thực sự muốn có bức tranh đó?" Gia Vũ hỏi sau khi anh thắng cuộc đấu giá.
"Tôi nghĩ nó sẽ hoàn hảo cho phòng họp của công ty," Dịch Phong trả lời. "Hơn nữa, số tiền này sẽ giúp ích cho trẻ em nghèo hiếu học."
Gia Vũ nhìn anh với ánh mắt khó hiểu: "Anh thật khác với những gì tôi từng nghe."
Dịch Phong cảm thấy hơi căng thẳng: "Cô đã nghe những gì về tôi?"
"Ồ, chỉ là một vài tin đồn trong giới doanh nhân," Gia Vũ nói, giọng nhẹ nhàng. "Rằng anh là một người lạnh lùng và thực dụng. Nhưng có vẻ không đúng lắm."
Dịch Phong mỉm cười, nhưng trong lòng dấy lên cảnh giác. Anh bắt đầu nhận ra rằng Gia Vũ không đơn giản như vẻ ngoài dịu dàng của cô.
Buổi tối kết thúc, Dịch Phong đưa Gia Vũ về nhà. Trước cửa biệt thự của gia đình Lục, cô đột nhiên quay lại hỏi:
"Anh có thực sự thích tôi không, Triệu tiên sinh? Hay anh chỉ đang thực hiện một kế hoạch nào đó?"
Câu hỏi bất ngờ khiến Dịch Phong choáng váng. Anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh: "Tại sao cô lại hỏi vậy? Tất nhiên là tôi thực sự thích cô."
Gia Vũ nhìn thẳng vào mắt anh, đôi mắt sáng như có thể nhìn thấu tâm can: "Bởi vì tôi đã quen với việc người ta tiếp cận mình vì gia thế hay lợi ích. Tôi chỉ muốn biết sự thật."
Dịch Phong nắm lấy tay cô, cố gắng thể hiện vẻ chân thành: "Gia Vũ, tôi thích cô vì con người cô, không phải vì bất cứ thứ gì khác."
Cô nhìn anh một lúc lâu, rồi khẽ mỉm cười: "Tôi hy vọng vậy. Chúc anh ngủ ngon, Dịch Phong."
Lần đầu tiên cô gọi tên anh mà không kèm danh xưng. Dịch Phong cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng.
Khi chiếc xe của Dịch Phong biến mất sau góc phố, Gia Vũ mới quay vào nhà. Cô lấy điện thoại ra, nhắn tin cho trợ lý: "Tiếp tục theo dõi công ty Thiên Thành. Tôi muốn biết mọi chi tiết về khoản đầu tư thất bại của họ."
Trở về căn hộ, Dịch Phong cởi bỏ chiếc cà vạt, cảm thấy mệt mỏi. Anh gọi điện cho Lâm Hạo:
"Cô ấy thông minh hơn chúng ta tưởng. Tôi có cảm giác cô ấy đang điều tra chúng ta."
Hạo thở dài: "Tôi đã nói rồi mà. Lục Gia Vũ không phải là cô gái ngây thơ để anh dễ dàng lừa dối. Tốt nhất nên dừng lại trước khi quá muộn."
"Không thể," Dịch Phong lắc đầu, dù Hạo không nhìn thấy. "Công ty của cha tôi sắp phá sản. Tôi không có lựa chọn nào khác."
Anh tắt máy, đứng trước cửa sổ nhìn xuống thành phố. Hình ảnh Gia Vũ khi cười cứ hiện lên trong tâm trí. Dịch Phong tự hỏi liệu mình có đang dần mất kiểm soát, hay thực sự bắt đầu có tình cảm với cô.
Để xóa tan nghi ngờ, anh quyết định tăng tốc kế hoạch. Tuần sau, anh sẽ mời Gia Vũ đến tham quan công ty và gặp gỡ đội ngũ nhân sự. Đây sẽ là bước quan trọng để tiến gần hơn đến hợp đồng với tập đoàn Lục Thị.
Nhưng Dịch Phong không biết rằng, Gia Vũ cũng đang có kế hoạch riêng của mình. Cô đã thuê một đội ngũ điều tra chuyên nghiệp để tìm hiểu về công ty Thiên Thành và những khó khăn tài chính mà họ đang đối mặt.
Trong báo cáo gửi về, có một chi tiết khiến Gia Vũ chú ý: khoản đầu tư thất bại của Thiên Thành không hoàn toàn do rủi ro thị trường, mà có dấu hiệu của sự phá hoại từ nội bộ.
Gia Vũ nhìn tấm ảnh Dịch Phong trong buổi đấu giá, ánh mắt đầy trầm tư: "Anh đang giấu điều gì đó, Triệu Dịch Phong? Và tại sao anh lại chọn tôi làm mục tiêu?"
Cô quyết định tiếp tục cuộc chơi này, không chỉ để bảo vệ tập đoàn của gia đình, mà còn để khám phá sự thật đằng sau vẻ ngoài điển trai của chàng doanh nhân kia.
Hai người, với hai mục đích khác nhau, tiếp tục những cuộc hẹn được sắp đặt. Mỗi bữa tối, mỗi cuộc gọi điện, mỗi món quà - tất cả đều là những nước cờ trong ván bài nguy hiểm mà không ai muốn là kẻ thua cuộc.
Và giữa những dối trá và toan tính, một thứ tình cảm chân thật đang dần nảy mầm, đe dọa phá hủy tất cả kế hoạch của cả hai.
Bóng Tối Dưới Ánh Neon
Tác giả: Viết bằng chân | Chương: 2 | Lượt xem: 558