Chuyến tàu tốc hành từ Vân Nam về Thượng Hải dường như chạy quá chậm so với nhịp tim đập nhanh của Triệu Dịch Phong. Anh nhìn ra cửa sổ, cảnh vật lao vùn vụt nhưng tâm trí anh chỉ hướng về một người - Lục Gia Vũ.
Khi tàu vào ga, Dịch Phong hít một hơi thật sâu. Thượng Hải vẫn ồn ào và náo nhiệt như xưa, nhưng giờ đây anh trở lại với một tâm thế hoàn toàn khác - không còn là kẻ lừa dối, mà là người sẵn sàng đối mặt với sự thật.
Anh bước xuống tàu, và đúng như hẹn, Gia Vũ đang đợi anh trên sân ga. Cô mặc chiếc áo khoác be màu kem, đứng đó như một điểm sáng giữa dòng người hối hả.
"Dịch Phong," cô gọi tên anh, giọng run run nhưng đầy hạnh phúc.
Anh bước nhanh về phía cô, và trong khoảnh khắc đó, không cần lời nói, họ ôm chặt lấy nhau. Mọi nghi ngờ, tổn thương dường như tan biến trong vòng tay ấm áp đó.
"Anh xin lỗi," Dịch Phong thì thầm bên tai cô. "Anh đã sai khi bỏ chạy."
Gia Vũ lắc đầu: "Không, em hiểu tại sao anh làm vậy. Nhưng giờ chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với mọi chuyện."
Trên đường về, Gia Vũ kể cho Dịch Phong nghe về những gì cô phát hiện được. Lâm Hạo không chỉ âm mưu phá hủy Thiên Thành, mà còn đang nhắm đến việc thâu tóm cả tập đoàn Lục Thị thông qua một kế hoạch được che giấu tinh vi.
"Hạo đã dàn dựng tất cả," Gia Vũ giải thích. "Từ vụ thất thoát tiền ở công ty anh đến những đe dọa với chúng ta, tất cả đều nằm trong kế hoạch của hắn."
Dịch Phong siết chặt tay: "Tôi sẽ không để hắn làm tổn thương em thêm nữa."
Họ về đến văn phòng của Gia Vũ, nơi một nhóm chuyên gia an ninh mạng và điều tra viên đang chờ sẵn. Trong nhiều tuần, Gia Vũ đã âm thầm thu thập bằng chứng về âm mưu của Lâm Hạo.
"Chúng tôi đã tìm ra manh mối," một điều tra viên báo cáo. "Lâm Hạo đang sử dụng một công ty ma ở quần đảo Cayman để chuyển tiền bất hợp pháp. Hắn cũng đang âm mưu với phó chủ tịch của tập đoàn đối thủ để thao túng cổ phiếu Lục Thị."
Dịch Phong lắng nghe, lòng đầy phẫn nộ. Anh không ngờ người bạn thân năm xưa lại trở thành kẻ phản bội tàn nhẫn đến vậy.
"Chúng ta phải hành động nhanh," Gia Vũ nói. "Hạo đang lên kế hoạch tổ chức một cuộc họp cổ đông bất thường để ép cha tôi từ chức."
Dịch Phong gật đầu: "Tôi biết cách ngăn chặn hắn. Nhưng chúng ta cần có đủ bằng chứng để tống hắn vào tù."
Suốt tuần tiếp theo, Dịch Phong và Gia Vũ làm việc không ngừng nghỉ. Họ cùng nhau phân tích tài liệu, truy tìm manh mối, và liên lạc với các cổ đông trung thành của Lục Thị.
Trong quá trình làm việc, tình cảm giữa họ ngày càng sâu đậm. Những buổi tối muộn trong văn phòng, những bữa ăn vội vàng cùng nhau, những lúc động viên nhau khi mệt mỏi - tất cả đã gắn kết họ thành một đội không thể tách rời.
Một đêm, khi đang xem xét lại các tài liệu tài chính, Dịch Phong đột nhiên phát hiện ra một chi tiết quan trọng.
"Em xem này," anh chỉ cho Gia Vũ. "Có một khoản chuyển tiền lớn từ tài khoản của Hạo đến tài khoản cá nhân của phó chủ tịch tập đoàn đối thủ. Nhưng điều kỳ lạ là, khoản tiền này được chuyển trước khi vụ thất thoát xảy ra."
Gia Vũ nhíu mày: "Ý anh là..."
"Tôi nghĩ Hạo không phải là kẻ chủ mưu duy nhất," Dịch Phong nói. "Có thể hắn chỉ là con tốt trong một âm mưu lớn hơn."
Phát hiện này khiến họ phải điều chỉnh toàn bộ kế hoạch. Thay vì công khai tố cáo Hạo ngay lập tức, họ quyết định giả vờ không biết gì, chờ đối phương lộ diện hoàn toàn.
Ngày diễn ra cuộc họp cổ đông cũng là ngày Dịch Phong và Gia Vũ bắt tay vào hành động. Họ đã chuẩn bị sẵn mọi bằng chứng, sẵn sàng vạch trần âm mưu trước mặt tất cả mọi người.
Trong phòng họp, Lâm Hạo ngồi đó với vẻ mặt đắc ý. Hắn tin chắc rằng kế hoạch của mình sắp thành công.
"Thưa các cổ đông," Hạo lên tiếng. "Như các vị đã biết, tập đoàn Lục Thị đang gặp khó khăn dưới sự lãnh đạo hiện tại. Tôi đề xuất một cuộc bầu chọn lại chủ tịch hội đồng quản trị."
Đúng lúc đó, Dịch Phong bước vào phòng họp. Sự xuất hiện của anh khiến Hạo sửng sốt.
"Dịch Phong? Cậu dám quay lại?" Hạo gầm lên.
"Tôi quay lại để chấm dứt trò chơi bẩn thỉu của cậu, Hạo," Dịch Phong nói, giọng đầy uy lực.
Anh bật máy chiếu, trình bày tất cả bằng chứng về âm mưu của Hạo và đồng bọn. Từ những giao dịch bất hợp pháp, đến kế hoạch thao túng cổ phiếu, tất cả đều được phơi bày trước mặt các cổ đông.
Hạo đứng dậy, mặt tái mét: "Đó là dối trá! Cậu đang vu khống tôi!"
Nhưng trước khi hắn kịp nói thêm, cảnh sát đã bước vào phòng họp. "Lâm Hạo, anh bị bắt vì tội biển thủ, lừa đảo và âm mưu thao túng thị trường chứng khoán."
Khi Hạo bị dẫn đi, hắn quay lại nhìn Dịch Phong với ánh mắt đầy hận thù: "Cậu nghĩ mình đã thắng ư? Sự thật sẽ khiến cậu phải trả giá đắt!"
Lời nói của Hạo khiến Dịch Phong có chút bất an, nhưng anh gạt đi. Âm mưu đã bị phá vỡ, và tập đoàn Lục Thị đã được cứu.
Buổi tối hôm đó, Dịch Phong và Gia Vũ ăn mừng chiến thắng trong một bữa tối thân mật. Họ ngồi bên nhau, nhìn ra khung cảnh Thượng Hải lung linh.
"Em không biết cảm ơn anh thế nào," Gia Vũ nói. "Nếu không có anh, có lẽ tập đoàn của gia đình em đã không còn."
Dịch Phong mỉm cười: "Chính em là người đã cứu rỗi cuộc đời anh. Nhờ có em, anh mới tìm lại được chính mình."
Anh nắm tay cô: "Gia Vũ, anh yêu em. Thật lòng yêu em, không phải vì bất kỳ mục đích nào khác."
Gia Vũ nhìn vào mắt anh, thấy được sự chân thành trong đó. "Em cũng yêu anh, Dịch Phong."
Họ hôn nhau dưới ánh đèn thành phố, một nụ hôn ngọt ngào chứa đựng tất cả những tổn thương đã qua và hy vọng cho tương lai.
Nhưng hạnh phúc của họ không kéo dài lâu. Sáng hôm sau, khi Dịch Phong đến văn phòng của Gia Vũ, anh thấy cô đang ngồi đó với vẻ mặt nghiêm trọng.
"Có chuyện gì vậy?" Anh hỏi.
Gia Vũ đẩy tờ báo về phía anh: "Xem này."
Trên trang nhất là dòng tít lớn: "DOANH NHÂN TRIỆU DỊCH PHONG - TỪ KẺ LỪA ĐẢO ĐẾN ANH HÙNG?" Bài báo chi tiết về quá khứ của Dịch Phong, về việc anh từng tiếp cận Gia Vũ với mục đích lừa dối, và đặt câu hỏi về động cơ thực sự của anh trong việc giúp đỡ tập đoàn Lục Thị.
Dịch Phong lạnh người: "Ai đã làm chuyện này?"
"Tôi nghĩ đó là lời đe dọa cuối cùng của Hạo," Gia Vũ nói. "Hắn đã chuẩn bị sẵn bài báo này, và có người đã đăng nó sau khi hắn bị bắt."
Tin tức lan truyền nhanh chóng. Dư luận bắt đầu chỉ trích Dịch Phong, gọi anh là kẻ cơ hội. Thậm chí, một số cổ đông của Lục Thị cũng bày tỏ nghi ngờ về động cơ của anh.
Dịch Phong biết rằng, để bảo vệ danh tiếng của Gia Vũ và tập đoàn, anh phải ra đi. Nhưng lần này, anh sẽ không bỏ chạy mà đối mặt với sự thật.
Anh tổ chức một buổi họp báo, nơi anh công khai thừa nhận tất cả sai lầm trong quá khứ.
"Tôi không phủ nhận rằng ban đầu tôi tiếp cận Lục tiểu thư với mục đích không trong sáng," Dịch Phong nói trước hàng trăm ống kính. "Nhưng tình yêu tôi dành cho cô ấy là thật. Và mọi hành động tôi làm để bảo vệ tập đoàn Lục Thị đều xuất phát từ lòng chân thành."
Anh kể lại toàn bộ câu chuyện, từ việc công ty phá sản, đến âm mưu của Lâm Hạo, và quá trình họ cùng nhau phá vỡ âm mưu đó.
"Tôi biết mình không xứng đáng với sự tha thứ," Dịch Phong kết thúc. "Nhưng tôi hy vọng mọi người có thể nhìn thấy sự thay đổi trong con người tôi."
Buổi họp báo kết thúc, dư luận bắt đầu có sự chia rẽ. Một số người lên án Dịch Phong, số khác lại cảm thông cho sự thay đổi của anh.
Nhưng điều quan trọng nhất là, Gia Vũ vẫn đứng về phía anh. Cô xuất hiện trước báo chí, tuyên bố ủng hộ Dịch Phong và khẳng định tình yêu của họ là thật.
"Tất cả chúng ta đều có quá khứ," Gia Vũ nói. "Nhưng điều quan trọng là chúng ta học được gì từ đó. Triệu Dịch Phong đã chứng minh được sự thay đổi của mình, và tôi tin tưởng anh ấy."
Dù vậy, thiệt hại về danh tiếng đã xảy ra. Dịch Phong quyết định rời khỏi vị trí cố vấn tại tập đoàn Lục Thị, và bắt đầu lại từ đầu.
Với sự giúp đỡ của Gia Vũ, anh thành lập một công ty tư vấn đầu tư nhỏ, chuyên giúp đỡ những doanh nghiệp non trẻ tránh khỏi những sai lầm mà anh từng mắc phải.
Công việc kinh doanh của anh dần phát triển, không phải vì danh tiếng, mà vì năng lực thực sự. Anh trở thành hình mẫu của sự vươn lên sau thất bại.
Một năm sau, tại buổi lễ trao giải Doanh nhân trẻ xuất sắc, Dịch Phong được vinh danh vì những đóng góp cho cộng đồng khởi nghiệp.
Trên bục nhận giải, anh nhìn xuống hàng ghế đầu, nơi Gia Vũ đang ngồi với ánh mắt tự hào.
"Tôi từng là một kẻ thất bại, một kẻ lừa dối," Dịch Phong nói. "Nhưng nhờ có tình yêu và sự tin tưởng của một người phụ nữ đặc biệt, tôi đã tìm lại được chính mình."
Anh bước xuống khán đài, tiến về phía Gia Vũ và quỳ xuống trước mặt cô.
"Gia Vũ, em đã cho anh một cơ hội thứ hai trong cuộc đời. Giờ anh muốn dành cả phần đời còn lại để làm em hạnh phúc. Em sẽ lấy anh chứ?"
Gia Vũ mỉm cười, nước mắt lấp lánh trên khóe mắt. "Có, em đồng ý!"
Khán phòng vỡ òa trong tiếng vỗ tay chúc mừng. Dịch Phong đeo nhẫn cầu hôn vào tay Gia Vũ, và họ hôn nhau trong sự chứng kiến của tất cả mọi người.
Đám cưới của họ được tổ chức vào mùa thu năm đó, một lễ cưới giản dị nhưng ấm cúng chỉ với gia đình và bạn bè thân thiết.
Lâm Hạo bị kết án 15 năm tù vì các tội danh kinh tế. Trong lá thư gửi từ trại giam, hắn viết cho Dịch Phong: "Cậu may mắn hơn tôi. Cậu có người yêu thương và tha thứ cho mình. Hãy trân trọng điều đó."
Dịch Phong và Gia Vũ xây dựng một cuộc sống hạnh phúc bên nhau. Họ cùng nhau điều hành quỹ từ thiện giúp đỡ các doanh nhân trẻ gặp khó khăn, và trở thành cặp đôi quyền lực được ngưỡng mộ trong giới doanh nhân.
Câu chuyện của họ không còn là trò chơi lừa dối, mà trở thành bài học về sức mạnh của sự tha thứ và khả năng thay đổi của con người.
Và trong căn nhà nhỏ bên bờ sông Tô Châu, nơi họ sống cùng nhau, có một bức tranh treo trong phòng khách - bức tranh Dịch Phong đã mua tại buổi đấu giá từ thiện năm xưa. Nó không chỉ là lời nhắc nhở về quá khứ, mà còn là minh chứng cho một tình yêu đã vượt qua mọi dối trá và tổn thương để tỏa sáng.
Dịch Phong thường ôm Gia Vũ từ phía sau, nhìn ra dòng sông lấp lánh dưới ánh đèn thành phố, và thì thầm: "Cảm ơn em vì đã cho anh một cơ hội thứ hai."
Và Gia Vũ sẽ mỉm cười, tựa đầu vào ngực anh: "Đó là quyết định tốt nhất mà em từng làm."
Họ đã tìm thấy hạnh phúc thực sự - không phải trong sự giả dối hay toan tính, mà trong sự chân thành và tha thứ. Và đó là chiến thắng lớn nhất trong cuộc đời họ.
Bóng Tối Dưới Ánh Neon
Tác giả: Viết bằng chân | Chương: 5 | Lượt xem: 557