Truyện Xu Hướng
Trang chủ > Người Yêu Trên Mạng Lại Chính Là Sếp Tôi > Chương 4: .

Người Yêu Trên Mạng Lại Chính Là Sếp Tôi

Tác giả: 多吃点苹果 | Chương: 4 | Lượt xem: 10,474

Chương 4: .

Cuối cùng tôi cũng nhận ra cảm giác một giây giống như một năm.

Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, tôi chậm rãi di chuyển về chỗ ngồi, còn lúng túng vẫy tay.

Anh đẹp trai rất kiên nhẫn, chờ tôi ngồi về chỗ mới tiếp tục phát biểu.

“Mọi người giải lao 5 phút, sắp xếp lại rồi chuẩn bị báo cáo.”

Sao giọng này quen thế nhỉ, tôi còn chưa kịp suy nghĩ.

Tiểu Lưu đụng tôi, “Thế nào, tôi không lừa cô chứ, có phải đẹp trai đến nỗi chân cô mềm nhũn không.”

Quả thật mềm nhũn, suýt chút nữa còn phải dập đầu tạ tội.

“Nhưng tôi cũng không ngờ cô dám làm thế, lần này anh ấy chắc chắn khắc sâu ấn tượng với cô.”

Cảm ơn, quên đi là tốt nhất, nụ cười c.hết chóc. jpg.

29.

Sau thảm họa, tôi đã bình tĩnh lại và chuẩn bị bắt đầu sắp xếp và báo cáo tiến độ công việc của mình.

Vừa mở tài liệu ra, hóa đá tại chỗ.

Cầm thành phiếu đánh giá chất lượng trà sữa hôm qua mình in trên mạng.

Lúc in vui bao nhiêu thì bây giờ tôi muốn chết bấy nhiêu.

Khi Thần Định mệnh gieo may mắn, đã che ô cho tôi đúng không.

30

Đến lượt tôi phát biểu, tôi run lẩy bẩy đứng dậy.

“Thưa sế….sếp, em là Lục An Kỳ, phụ trách bản thảo.”

Giọng tôi càng ngày càng nhỏ.

Sếp ngập ngừng mấy giây, híp mắt lại.

“Nói lại lần nữa, em là?”

Không phải chứ, lần này thật sự nhớ tôi à.

Mặt tôi như đưa đám, lặp lại lần nữa, “Lục An Kỳ.”

Tôi nhìn sắc mặt sếp thay đổi mấy lần, cuối cùng lại trở về vẻ lạnh lùng, mím môi, vẫy tay ra hiệu cho tôi ngồi xuống.

31.

Vất vả lắm mới đến giờ nghỉ, tôi mở điện thoại than thở với Giang Tế.

Còn chưa kịp kể chuyện.

Giây sau đã thấy vài tin nhắn hiện lên trên Wechat của sếp, tên là “Bé cưng”, nội dung tin nhắn giống hệt tôi vừa gửi.

Tôi sững sờ.

Chuyện gì đang xảy ra thế này.

“Tiểu Lưu, vừa nãy sếp giới thiệu chưa?”

Trong lòng tôi như tro tàn, vùng vẫy ngẩng đầu hỏi Tiểu Lưu bên cạnh.

“Đương nhiên có, khi cô vừa tới sếp mới giới thiệu xong.”

“Thế anh ấy tên gì?”

“Tôi cũng không nghe rõ, dù sao cũng là họ Giang, tên hai chữ.”

Tôi đơ luôn, xin hỏi, bây giờ nghỉ việc còn kịp không?”

32.

Sếp tuyệt vời như thế sao lại là người yêu qua mạng của tôi được.

Tôi vẫn còn đang kinh sợ, điện thoại rung lên mấy cái.

Tôi nhận được tin nhắn của Giang Tế.

“Ôm ôm bé cưng, anh cũng ghét họp.”

“Khóc huhu.JPG.”

Tôi ngẩng đầu nhìn sếp đang ngồi trước mặt, anh đang cúi đầu cầm điện thoại, cười sắp toét cả miệng, khác hẳn hoàn toàn với người vừa nãy đang mở họp.

Thật sự đúng là một người. Tôi hoàn toàn tuyệt vọng.

Cũng đừng cản tôi nữa, thủ tục nghỉ việc làm ở đâu rất quan trọng với tôi.

Tin nhắn vẫn tiếp tục hiện ra.

“Cưng à chờ anh, anh họp xong ngay thôi.”

“Họp xong sẽ buôn chuyện với em được không.”

Tôi vô cảm, nội tâm ch.ết lặng.

Đã nói là làm công nhân chăm chỉ cho tư bản giống như tôi sao chớp mắt đã thành cấp trên của tôi rồi.

Úm ba la ma quỷ biến hình cũng không nhanh thế được.

33.

Tâm trạng tôi phức tạp, không ngờ có ngày mình đứng trước sự lựa chọn giữa tình yêu và công việc.

“Khụ khụ, sếp à, anh chưa tắt đồng bộ điện thoại kìa.”

Cuối cùng, một đồng nghiệp tốt bụng đã nhắc nhở.

Ngón tay tôi cứng đờ gõ chữ nhắn lại: “Không cần đâu.”

Lại thêm một câu, “Cảm ơn”.

Đừng hỏi, hỏi chính là đánh vào sự chuyên nghiệp dày công tu dưỡng của công nhân.

Một giây sau, tôi thấy sếp đặt điện thoại xuống, tốc độ thay đổi sắc mặt có thể sánh với sân khấu biểu diễn kịch.

“Cuộc họp hôm nay đến đây kết thúc, tôi thấy mọi người cũng mệt rồi.” Giang Tế đẩy kính, giọng lạnh lùng.

Ai có thể ngờ, có vài người bề ngoài trông lạnh lùng nhưng sau lưng lại thích nũng na nũng nịu.

34.

Tôi nhìn Giang Tế trên bục, dáng người thẳng tắp, nơi mí mắt có nốt ruồi lệ nhàn nhạt, độ đẹp trai có thể sánh với các người mẫu nam trên sàn quốc tế.

Trong lòng tôi thầm nghĩ, không hổ là người đàn ông tôi chọn trúng.

Giây tiếp theo, giọng nói quen thuộc vang lên bên tai tôi.

“Lục An Kỳ?”

Tôi ngầng đầu lên, hoảng sợ nhìn chằm chằm Giang Tế đang đi về phía tôi.

Không phải chứ, lẽ nào nhanh như vậy đã bị phát hiện.

Tim tôi suýt chút nữa nhảy vọt ra ngoài.

May thay Giang Tế đã lên tiếng kịp thời.

“Tên này rất hay.”

Giang Tế và tôi đối mặt nhau, khẽ mỉm cười.

“Cảm…cảm ơn.”

Tôi cố gắng nở nụ cười nhưng cười không nổi.

35.

Vất vả lắm mới đến lúc tan làm, tôi ngã phịch xuống ghế sofa và mở điện thoại ra xem.

Nhìn thấy mười mấy tin nhắn chưa đọc của Giang Tế.

“Bé cưng à, hôm nay họp thế nào.”

“Hôm nay anh gặp một người tên giống như em”.

“Anh còn tưởng đó là em.”

“Nhưng cô ấy trông hơi ngốc nghếch.”

Tôi nhìn vào điện thoại, kìm lại sự kích động muốn phản bác, trả lời lạnh lùng.

“Hahaha thật là trùng hợp.”

Sau đó tắt điện thoại.

Trùng hợp, cái người ngốc mà anh nói chính là người yêu qua mạng anh gọi một tiếng “bé cưng” hai tiếng “bé cưng” đấy.

36.

Sáng sớm hôm sau, tôi gửi tin nhắn cho Tiểu Lưu.

“Tiểu Lưu, hôm qua tôi suy nghĩ suốt đêm, vẫn quyết định nói với cô trước.”

??

“Tôi biết cô đang rất vội nhưng trước tiên cô đừng gấp, nghe tôi nói đã.”

“Tôi chỉ biết nếu cô không đến thì chuyên cần tháng này lại bị mất thôi.”

Khoan đã, chuyên cần?? Bàn tay đang gõ chữ của tôi đột nhiên dừng lại.

Chờ đến khi tôi kịp phản ứng, tôi đã đứng dưới lầu công ty.

Tôi nhìn thời gian quẹt thẻ chỉ còn một phút nữa, hoàn toàn rối bời trong cơn gió.

Đừng nhận lấy trái tim của hoàng tử Qatar*, ai đó thu nhận tôi đi.

*chơi chữ Qatar 卡塔尔, (ka này cũng có nghĩa là thẻ).
Chương 5 👉
Chương 3
Chương 5 👉
Popup Quảng cáo Đặc biệt