Truyện Xu Hướng
Trang chủ > Sao Nữ Tuyến 18 > Chương 2: .

Sao Nữ Tuyến 18

Tác giả: 姜萝卜​ | Chương: 2 | Lượt xem: 10,522

Chương 2: .

Buổi chiều không có việc gì, tôi ôm cô ca và khoai tây chiên cày phim ngắn ngọt ngào của đỉnh lưu Tân Dịch và tiểu hoa Tân Gia Ninh để tự thưởng bản thân.

CP tôi ship chắc là ngọt ngào nhất.

Tâm đầu ý hợp*, cố lên.
*Tên phim
Còn chưa xem được mấy phút, tay nắm cửa nhà tôi đột nhiên rung lắc dữ dội.

Có thôi hay không hả!

Rốt cuộc cánh cửa đã đắc tội ai chứ?

Tôi nhanh chóng lấy điện thoại di động ra và chuẩn bị gọi 110 báo cảnh sát.

Giây sau Hạ Miên thở hồng hộc đi vào, rót một cốc nước rồi tự nhiên uống.

“Ấu Ấu, em mau sắp xếp đi. Công ty nhân lúc em đang nổi đã nhận một chương trình tạp kỹ.”

Ngây như phỗng.jpg

Miếng khoai tây chiên trên tay tôi đột nhiên mất đi hương vị.

Nếu như đây là hậu quả của nổi tiếng thì tôi tình nguyện làm cá mặn* suốt cuộc đời còn lại.
*chỉ những người lười biếng

Tôi nằm xoài trên ghế sofa, bắt chéo chân, hỏi một cách thờ ơ.

“Mấy giờ?”

“Ngày mai bắt đầu, tối nay sẽ đưa em đi, đây là chương trình tạp kỹ khán giả đã mong chờ rất lâu, cho dù em nhảy dù xuống cũng phải cẩn thận một chút, đừng để người hâm mộ nắm thóp, đây là một chương trình tạp kỹ mà rất nhiều người nổi tiếng muốn tham gia mà cũng không được.”

“Lẽ nào là?”

Tôi bị sốc và ngồi thẳng dậy, nhìn cô ấy đầy mong đợi.

Chị nói đi, nói nhanh đi, mau nói đây là chương trình tạp kỹ của Tân Dịch và Tân Gia Ninh đi.

Chị ấy liếc tôi: “Không sai, chính là cặp đôi tâm đầu ý hợp em đẩy thuyền đấy…”

Chị ấy chưa nói xong, tôi đã nhanh chóng chạy vào nhà lấy vali ra, vơ vét khắp nơi và bỏ vào những thứ mình muốn mang theo.

Mười lăm phút sau.

“Chị Miên Miên, em đã dọn đồ xong, bây giờ đi được chưa?”

Khóe miệng Hạ Miên giật giật mắt thường có thể thấy rõ ràng.

“Đi ra ngoài đừng nói với người ta là nghệ sĩ dưới trướng chị.”

“Được luôn!”

“Vào đoàn chị sẽ tìm người chăm sóc em.”

“Được luôn!”

Tôi là liếm cẩu, tôi biết.
*Liếm cẩu “舔狗” : Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh

Tâm đầu ý hợp, chị đến rồi đây.

Chương trình tạp kỹ có tên là “Cuộc sống tương lai” và có tổng cộng sáu khách mời được mời tham gia.

Ngoại trừ tôi như kẻ vô hình, những người còn lại đều rất nổi tiếng.

Ảnh hậu Tô Vân Hòa, tiểu hoa đang nổi Tân Gia Ninh, đỉnh lưu Tân Dịch, nam diễn viên Quý Thần Uyên, nam thần chương trình tạp kỹ La Chinh.

Khi nghĩ đến ngày mai sẽ được sống chung với CP mình đẩy thuyền trong bảy ngày, tôi cảm thấy vô cùng phấn khích như được bơm máu gà.

Hạ Miên đã cố gắng giảm bớt sự tồn tại của chị ấy trong sáu quản lý.

Chị ấy nói rằng chị ấy cảm thấy xấu hổ.

Nhìn làn da mỏng manh của chị ấy, tại sao chị ấy lại xấu hổ hộ người khác?

6.

Sáu người chúng tôi gặp nhau vào ngày hôm sau để tìm hiểu nhau, nhưng có vẻ mọi chuyện không như tôi nghĩ.

Những người còn lại đã giới thiệu xong, chỉ còn lại cặp đôi tâm đầu ý hợp.

“Xin chào mọi người, tôi là Tân Gia Ninh, mong mọi người quan tâm nhiều hơn trong mấy ngày này.”

Tôi bất động nhìn chằm chằm cho đến khi cô ấy nói xong.

Cứu, cô ấy còn ngọt ngào hơn cả trên phim.

Tân Gia Ninh bằng tuổi với tôi nhưng cô ấy có khuôn mặt ngọt ngào, nhỏ nhắn và giọng nói nhẹ nhàng, mềm mại.

Nó làm trái tim mẹ già của tôi tan chảy.

Tôi và ảnh hậu không ngừng khen đáng yêu, đột nhiên một tiếng hừ lạnh vang lên.

“Hừ.”

Chúng tôi đồng loạt nhìn sang, Tân Dịch nhún vai.

“Tôi là Tân Dịch.”

Không biết tôi bị ảo ảnh hay sao nhưng sao tôi có cảm giác Tân Gia Ninh đang lườm.

Không phải chứ?

Cảm xúc đẩy thuyền trong lòng tôi bỗng giảm đi một nửa.

Nhìn dáng vẻ hai người thế này, xem ra chính chủ không tình nguyện bị ràng buộc bởi CP.

Đau lòng quá.

Sau tiết mục giới thiệu, đã đến lúc thực hiện nhiệm vụ.

Chia nhóm ngẫu nhiên.

Tân Gia Ninh và tôi, Tân Dịch và ảnh hậu, La Chính và Quý Thần Uyên.

Nhìn cô gái nhỏ thấp hơn tôi nửa cái đầu bên cạnh, tình mẫu tử trong tôi lại trào dâng.

Nếu có việc gì khó khăn thì cứ để tôi ra tay.

Nhiệm vụ hôm nay là mua đồ ăn và nấu cơm.

Nghe rất đơn giản đúng không, lúc đầu tôi cũng cảm thấy thế.

Mua đồ ăn rất dễ mua, nấu ăn dù không biết cũng có thể làm theo công thức trên mạng.

Cho đến khi đạo diễn nói nộp hết số tiền mang theo, phải dựa vào tiền của mình kiếm được để mua thức ăn, mua đồ.

Mấy khách mời đều sững sờ.

“Ấu Ấu, cô nói xem có cách nào kiếm tiền nhanh không?”

Tân Gia Ninh sờ cằm suy nghĩ, đột nhiên hai mắt sáng lên.

“Tôi nghĩ ra rồi, không cần dùng não cũng kiếm được tiền, chỉ là hơi mệt thôi.”

Tôi chợt nghĩ đến chuyện gì đó, trong lòng cả kinh, kéo cô ấy thì thầm: “Cô điên rồi!”

Cho dù tôi có flop thế nào, Hạ Miên cũng kiên quyết ngăn cản tôi đi tiếp rượu mấy nhà đầu tư đó.

Ánh mắt cô ấy kiên định: “Cứ làm thế đi.”

Tôi đã cố gắng hết sức để ngăn cô ấy lại, nhưng không hiểu sao tôi lại không thể kéo được Tân Gia Ninh nhỏ con hơn mình.

Dáng vẻ xem cái ch.ết tựa như lông hồng bị cô ấy lôi đi.

Sau đó.

Cô ấy kéo tôi.

Tới một công trường xây dựng…

“Đây là chỗ tốt mà cô nói sao?”

Tôi nhìn xuống và thấy Tân Gia Ninh đang háo hức muốn thử.

Cô ấy gật đầu để lại cho tôi một bóng lưng.

“Việc này không cần cô ra tay đâu.”

Tân Gia Ninh đứng trước mặt tôi, bóng dáng nhỏ bé phút chốc cao lớn.

Sau đó cô xắn tay áo lên, nhặt vài viên gạch và bắt đầu làm việc.

Hình ảnh này khiến tôi rất khó tin.

Các bạn à, các bạn tưởng tượng được không?

Một cô gái dễ thương, dịu dàng cao 1,6 mét ôm một chồng gạch trên tay, bước đi nhanh thoăn thoắt.

Tôi chợt nghĩ đến hình ảnh em gái yếu đuối, mong manh của Tân Gia Ninh trên mạng, nuốt nước miếng.

“Ấu Ấu, yên tâm đi, có tôi đây, bọn mình chắc chắn có cơm ăn!”

Tân Gia Ninh quay đầu lại thấy dáng vẻ ngu ngốc của tôi, cười cười, lớn tiếng an ủi tôi.

Thế giới này điên hay là tôi điên rồi?

Tôi và anh quay phim nhìn nhau, có thể nhìn thấy được sự chấn động sâu sắc trong mắt đối phương.

Tân Gia Ninh đã nỗ lực như vậy nên tôi không thể tụt lại phía sau được.

Tôi nghiến răng.

Quay lại nghề cũ thôi – Tấu hề.

6.

“Đi qua, bắt nào, đừng để trượt, ngực đập vỡ đá thấy chưa? Hỡi các đồng hương.”

“Nào một, hai, ba… bùm!”

Tôi nằm trên mặt đất và ra sức hét lên, ngày càng có nhiều vây lại xem.

“Cô bé này còn trẻ thế mà đã nghĩ không thông sao, thiếu tiền quá à?”

Một bác gái luống tuổi đứng đầu tiên, nhìn tôi với ánh mắt đồng cảm sau đó bỏ 10 tệ vào trong chậu.

“Ừm, khiến tôi nhớ tới con gái tôi đang đi xa kiếm tiền. Con ơi, con làm liều quá.”

Một bác trai khác cũng bỏ 20 tệ trong chậu.

Cái chậu này tôi lấy từ miệng A Hoàng đang tha ven đường.

Không, là trộm.

Khoan, trọng điểm bây giờ là tôi đã kiếm được 30 tệ.

Nghĩ đến đây, tôi rất có động lực, liếc nhìn con chó nhỏ màu vàng đang đi theo bên cạnh.

Người anh em, tao mượn cái chậu này của mày dùng trước nhé.

Đợi tao kiếm được tiền mày cũng có đùi gà để ăn.

Giữa những tiếng thổn thức của đám đông, tôi liếc mắt nhìn Tân Gia Ninh đang cố gắng chuyển gạch ở phía xa.

Ánh mắt trời chiếu sáng lên người chúng tôi, giờ phút này, chúng tôi đều đang có tương lai tươi đẹp.

Làm cả ngày, tôi và Tân Gia Ninh ngồi dưới đất đếm tiền mặc kệ hình tượng người nổi tiếng.

“250 tệ.”

“300 tệ.”

Cả hai chúng tôi nói cùng lúc.

Thật là thua lỗ, sao tôi đếm đi đếm lại cũng chỉ có 250.

“Có phải chuyển nhiều gạch không?”

Tôi tò mò hỏi cô ấy và cô ấy mỉm cười ngượng ngùng.

“Ông chủ công trường thấy tôi là người nổi tiếng, lại là con gái, nên cho thêm.”

Tôi nhìn cô ấy đầy bái phục: “Không ngờ cô khỏe thế.”

“Thường thuii ~”

Tôi không quên người anh em A Hoàng đã giúp tôi, sau đó đã mua cho nó một cái đùi gà.

Cuối cùng, tôi và Tân Gia Ninh đeo khẩu trang chuẩn bị đi về mua thức ăn, đột nhiên nhìn thấy một sạp bán trái cây ven đường.

Tôi đi qua.

“Bác ơi, quýt này có ngọt không ạ?”

“Cô bé à, ngọt lắm.”

Tôi nhìn người chủ quán bên cạnh, nháy mắt: “Cháu không tin!”

Bác trai cuống quýt.

Vội đưa cho tôi và Tân Gia Ninh một quả quýt đường để ăn, cũng rất ngọt.

Sau đó tôi tiêu tiền mua mấy cân.

Nhưng không hiểu sao ông chủ sạp hàng bên cạnh vẫn nháy mắt với tôi.

“Bác à, mắt bác bị sao thế ạ?”

“À, bụi bay vào mắt thôi.”

Chương 3 👉
Chương 1
Chương 3 👉
Popup Quảng cáo Đặc biệt