Tôi Không Còn Ngu Nữa
Tác giả: Viết bằng chân
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 541
Ngày tạo: 03/10/2025
Thể loại: Trọng Sinh, Trả Thù, Vả Mặt
Đánh giá: ★ ★ ★ ★ ★ 0.0/5 (0 đánh giá)
Đăng nhập để đánh giá truyện
Mô tả:
Mùi thuốc sát trùng nồng nặc hòa lẫn với mùi ẩm mốc của một căn phòng trọ tồi tàn. Trần Du nằm co quắp trên chiếc giường gỗ mục, thân thể gầy guộc chỉ còn da bọc xương. Từng cơn ho rũ rượi kéo đến, khiến lồng ngực cô đau nhói. Cô với tay về phía chai nước trên bàn, nhưng nó đã cạn từ lâu.
Đôi mắt mờ đục của cô nhìn về phía bức ảnh gia đình duy nhất còn sót lại - chụp cách đây bảy năm, khi cô và Lý Hạo còn hạnh phúc, đứa con trai nhỏ Tiểu Bảo cười rạng rỡ trong vòng tay họ. Giờ đây, tất cả chỉ còn là ký ức đau thương.
"Ha... ha..." Trần Du cười một cách chua chát, giọng khàn đặc vì bệnh tật. "Trần Du à Trần Du, ngươi thật ngu ngốc!"
Cô nhớ lại năm năm trước, khi Lý Hạo - chồng cô - và Vương Lệ - thư ký của cô - cùng nhau dựng lên vở kịch vu oan. Họ đổ tội gian lận tài chính, biển thủ công quỹ lên đầu cô. Trong phiên tòa, chính Lý Hạo đã đứng ra làm nhân chứng, với vẻ mặt đau khổ:
"Tôi thật sự không thể tin được vợ tôi lại làm chuyện như vậy. Cô ấy... cô ấy đã phụ lòng tin của tất cả mọi người!"
Còn Vương Lệ, với bộ dạng yếu đuối, khóc lóc: "Chị Du ơi, sao chị có thể làm vậy? Anh Hạo và công ty đối xử với chị không bạc..."
Trần Du lúc ấy như trời giáng, không thể tin vào tai mình. Cô hét lên: "Các người dối trá! Chính các người mới là kẻ gian lận!"
Nhưng mọi bằng chứng đều được dàn dựng hoàn hảo. Bản án năm năm tù giam như sét đánh ngang tai.
Khi mãn hạn tù, cô trở về với hy vọng được gặp lại con trai. Nhưng căn biệt thự nơi cô từng sống giờ đã đổi chủ. Hàng xóm nhìn cô với ánh mắt kỳ thị:
"Đồ gian lận! Đừng làm bẩn khu này!"
Cô tìm đến trường học của Tiểu Bảo, chỉ để thấy nó bước lên một chiếc xe hơi sang trọng, trong lòng Vương Lệ. Đứa con trai duy nhất của cô giờ đã gọi người đàn bà kia bằng "mẹ".
"Mẹ ơi, hôm nay con được điểm mười nhé!" Tiểu Bảo nói với Vương Lệ, khuôn mặt rạng rỡ.
Trần Du đứng từ xa, tim như vỡ vụn. Cô muốn chạy đến ôm lấy con, nhưng chân tay như bị trói chặt.
Lý Hạo bước ra từ xe, nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng: "Trần Du, đừng đến quấy rầy chúng tôi nữa. Tiểu Bảo giờ đã có một cuộc sống mới."
"Đây là con của ta!" Trần Du gào lên.
"Nó là con của tôi!" Lý Hạo quát lại. "Và nó không cần một người mẹ từng ngồi tù!"
Cú sốc cuối cùng ập đến khi cô phát hiện ra công ty do chính tay cô gây dựng - Công ty TNHH Thương mại Trần Lý - giờ đã đổi tên thành Tập đoàn Hạo Lệ, với Lý Hạo làm Chủ tịch và Vương Lệ là Phó tổng giám đốc.
Trần Du hoàn toàn trắng tay. Cô lang thang trên phố như một kẻ vô gia cư, cuối cùng tìm được chỗ trú thân trong một căn phòng trọ tồi tàn. Bệnh viêm phổi khiến cô kiệt sức, không còn tiền để chữa trị.
Trong cơn mê sảng, những ký ức ùa về. Cô nhớ lại ngày đầu gây dựng công ty, khi cô và Lý Hạo cùng nhau ăn mì tôm trong văn phòng thuê, hứa hẹn về một tương lai tươi sáng.
"Em yêu, anh thề sẽ không bao giờ phụ lòng tin của em." Lý Hạo từng nói với cô như vậy.
Cô cũng nhớ lại Vương Lệ - cô thư ký trẻ mà cô từng hết lòng tin tưởng, thậm chí còn giúp đỡ khi gia đình cô ta gặp khó khăn.
"Chị Du, chị đối xử với em tốt như chị gái. Em sẽ trung thành với chị suốt đời."
Tất cả chỉ là trò lừa dối!
Trần Du cảm thấy hơi thở yếu dần. Cô nhìn lên trần nhà mốc meo, trong lòng trào dâng một nỗi phẫn uất tột cùng.
"Trời ơi! Nếu có kiếp sau, ta thề sẽ bắt những kẻ phản bội phải trả giá! Ta sẽ không bao giờ tin tưởng một ai nữa!"
Một cơn ho dữ dội ập đến, máu nóng bắn ra từ miệng cô. Trần Du cảm thấy ý thức mờ dần, mọi thứ chìm vào bóng tối...
📚 Danh sách chương (4 chương)
Chương 1: Sự trở lại
Ngày đăng: 03/10/2025
Chương 2: Chuẩn bị âm thầm
Ngày đăng: 03/10/2025
Chương 3: Cuộc chiến công khai
Ngày đăng: 03/10/2025
Chương 4: Báo ứng
Ngày đăng: 03/10/2025