Truyện Xu Hướng
Trang chủ > Trả Thù Của Bác Sĩ Thú Y > Chương 9: Lật mặt

Trả Thù Của Bác Sĩ Thú Y

Tác giả: Viết bằng chân | Chương: 9 | Lượt xem: 556

Chương 9: Lật mặt

Trời Thượng Hải mù mịt sau vụ nổ kho hàng. Tin tức báo chí sáng hôm sau tràn ngập: “Bác sĩ thú y hành nghề chui – gây nổ lớn tại ngoại ô”. Hầu hết bài báo đều chỉ đích danh An là kẻ đứng sau.

Các bệnh nhân cũ vốn được anh cứu sống cũng bị lôi kéo lên truyền hình, tố anh “mê hoặc dân chúng, bán thuốc rởm”. Dư luận quay lưng.

Nhưng giữa bão tố ấy, An lại bình tĩnh lạ thường. Sau khi thoát khỏi kho cùng con trai, anh gửi Khải cho một người bạn cũ tin cậy, rồi lặng lẽ lên kế hoạch.

Anh biết, muốn cứu mình và cứu cả sự thật, chỉ có một con đường: lật mặt Lâm Thồn.

1. Tìm đồng minh trong bóng tối

An đến gặp Hạ Du – một phóng viên điều tra đã từng bị vệ sĩ của Lâm Thồn đánh ngã ngay tại kho hàng.

Trong căn phòng chật chội, ánh đèn vàng mờ, Hạ Du còn băng bó trán. Thấy An, anh ta nhíu mày:

– Cậu có biết cả thành phố đang truy lùng cậu không? Cảnh sát nhận lệnh bắt khẩn cấp rồi đấy!

An ngồi xuống, giọng trầm ổn:

– Tôi không đến để cầu cứu. Tôi đến để đưa anh sự thật.

Anh đặt lên bàn một túi vải. Hạ Du mở ra, trong đó là một xấp tài liệu, ghi chép y học, công thức thuốc, và cả những đoạn ghi âm bệnh nhân từng cảm ơn anh vì khỏi bệnh.

– Đây…? – Hạ Du ngỡ ngàng.

– Chứng cứ. Tôi không lừa ai. Tôi chữa họ khỏi. Nhưng Lâm Thồn muốn nuốt trọn phương thuốc, nên dựng chuyện hãm hại tôi.

Phóng viên trầm ngâm. Anh ta vốn theo dõi Lâm Thồn từ lâu, biết trong bóng tối tập đoàn dược khổng lồ kia có vô số bí mật bẩn thỉu. Nhưng không ngờ, người mà dư luận đang nguyền rủa lại có vẻ chính trực đến vậy.

Sau giây lâu, Hạ Du gật đầu:

– Được. Tôi sẽ giúp cậu. Nhưng một mình tôi không đủ. Cần thêm nhân chứng.

An cười nhạt:

– Nhân chứng… thì tôi sẽ đưa đến.

2. Cuộc gặp với “kẻ phản bội”

An lặng lẽ tìm đến bà Hô – một trong những bệnh nhân đầu tiên từng được anh chữa khỏi. Chính bà là người đã đứng trước tòa tố anh.

Trong căn nhà cũ kỹ, bà Hô ngồi thở dốc, thân thể gầy gò hơn trước. Nhìn thấy An, bà hoảng hốt:

– Cậu… cậu đến làm gì? Tôi… tôi đã khai hết rồi. Đừng làm khó tôi nữa!

An không giận. Anh chỉ nhìn sâu vào đôi mắt mờ đục kia:

– Bệnh tái phát rồi, đúng không?

Bà Hô khựng lại. Đôi bàn tay run rẩy che ngực. Nước mắt rơi.

– Đúng… Một năm rồi, bệnh còn nặng hơn trước… Tôi đi khắp nơi, nhưng không nơi nào cứu nổi.

An thở dài.

– Tôi đã dặn tất cả các người, sau 12 tháng phải quay lại để lấy thuốc dẫn cuối cùng. Chỉ khi đó mới khỏi hẳn. Nhưng vì tiền, vì lời hứa hẹn của Lâm Thồn, các người đã bỏ ngoài tai.

Bà Hô òa khóc.

– Tôi biết mình sai rồi… Nhưng tôi còn biết làm gì? Hắn hứa cho tôi tiền, tôi mờ mắt…

An đặt lên bàn lọ thuốc nhỏ.

– Đây là phần thuốc dẫn. Uống vào, bệnh sẽ không quay lại nữa. Nhưng đổi lại, bà phải làm nhân chứng. Phải đứng trước công chúng nói ra sự thật.

Bà Hô run run cầm lọ thuốc. Trong mắt bà lóe lên sự giằng xé, rồi cuối cùng gật đầu.

– Được. Tôi sẽ làm.

3. Kế hoạch công khai

Hạ Du và An cùng nhau vạch kế hoạch: tung toàn bộ chứng cứ, kèm lời thú tội của các bệnh nhân đã được chữa khỏi nhưng phản bội, lên sóng trực tiếp.

Nhưng để làm được, họ phải đột nhập vào một trạm truyền hình – nơi Lâm Thồn đã bỏ tiền khống chế, chỉ cho phép tin tức một chiều.

Đêm hôm đó, An cải trang thành công nhân, cùng Hạ Du lẻn vào hậu trường. Trong tay họ chỉ có một USB chứa toàn bộ chứng cứ, và một bản video lời khai của bà Hô.

Khi chương trình “Đêm sức khỏe Thượng Hải” trực tiếp bắt đầu, An và Hạ Du bất ngờ xông lên sân khấu.

Cả trường quay náo loạn.

Người dẫn chương trình hét:

– Bảo vệ! Lôi hắn xuống!

Nhưng Hạ Du nhanh hơn. Anh ta cắm USB vào máy chiếu. Màn hình lớn lập tức hiện lên hình ảnh bà Hô nghẹn ngào thú nhận:

“Tôi đã được bác sĩ An cứu sống. Ông ấy không lấy tiền của tôi. Lâm Thồn đã ép chúng tôi vu khống. Một năm sau, bệnh quay lại, tôi mới hiểu… chỉ An mới có thuốc cứu thật sự.”

Khán phòng chết lặng. Hàng triệu khán giả xem truyền hình cũng sững sờ.

4. Màn lật mặt kinh hoàng

Ngay lúc ấy, Lâm Thồn xuất hiện, mặt tái mét. Hắn gào lên:

– Dối trá! Tất cả là dựng chuyện! Hắn là kẻ lừa đảo!

Nhưng chưa kịp dứt, hàng loạt bệnh nhân khác đồng loạt đứng lên trong trường quay. Họ gầy gò, bệnh tái phát, ánh mắt tuyệt vọng.

– Đúng vậy! Chúng tôi đã tố cáo sai! Chính bác sĩ An mới cứu chúng tôi!
– Lâm Thồn hứa cho tiền, nhưng bệnh quay lại rồi!
– Hắn là ác quỷ!

Tiếng hò hét vang khắp nơi.

Cảnh sát có mặt, tiến tới. Một sĩ quan lạnh giọng:

– Lâm Thồn, ông bị bắt vì tội hối lộ, lừa đảo, thao túng chứng cứ, gây nguy hiểm cho xã hội.

Toàn bộ khán phòng như nổ tung. Báo chí, máy quay lia liên tục. Lần này, sự thật không thể bị bưng bít nữa.

5. Khoảnh khắc giải thoát

Giữa ánh đèn sân khấu, An đứng đó, gương mặt khắc khổ nhưng ánh mắt kiêu hãnh. Hàng triệu khán giả chứng kiến, dư luận đảo chiều trong khoảnh khắc.

Người ta gào thét:

– Xin lỗi bác sĩ An!
– Anh là ân nhân!
– Chính anh mới là niềm hy vọng của chúng tôi!

Khải từ xa chạy đến, ôm chặt lấy cha. Giọt nước mắt hạnh phúc tuôn trào.

An siết con vào lòng, khẽ thì thầm:

– Con thấy không, Khải… Ba chưa bao giờ sai. Sự thật, rồi cũng sẽ chiến thắng.

Đêm đó, Lâm Thồn bị áp giải đi trong tiếng chửi rủa. Còn An, sau bao giông bão, cuối cùng cũng được minh oan.

Nhưng anh biết: con đường phía trước còn dài. Phương thuốc bí truyền vẫn là con dao hai lưỡi – cứu người thì được tôn vinh, nhưng cũng dễ dàng khiến kẻ ác thèm muốn.

Và anh, An, sẽ phải lựa chọn: giữ nó cho riêng mình, hay tìm cách biến nó thành di sản cho nhân loại.
Chương 10 👉
Chương 8
Chương 10 👉
Popup Quảng cáo Đặc biệt