Truyện Xu Hướng
Trang chủ > Cô Dâu Ma > Chương 2: Cô dâu đã đến

Cô Dâu Ma

Tác giả: Viết bằng chân | Chương: 2 | Lượt xem: 710

Chương 2: Cô dâu đã đến

1. Người vợ vô hình

Ngày thứ ba sau lễ cưới, tôi tỉnh dậy trong cảm giác lạ lùng. Ánh nắng chiếu qua rèm cửa, trong phòng thoang thoảng mùi hoa hồng.

Trên bàn, một cốc sữa còn bốc khói. Trứng gà chiên, bánh mì nướng, đều là những món tôi thích ăn sáng. Nhưng nhà tôi chỉ có hai mẹ con, và mẹ tôi thì… chưa bao giờ dậy sớm nấu ăn.

Tôi lập tức gọi:
“Mẹ ơi, mẹ dậy sớm thế?”

Trong bếp vọng ra giọng mẹ, vẫn ngái ngủ:
“Cái gì mà dậy sớm, mẹ vừa mới tỉnh. Sao thế?”

Tôi chết lặng.

Ngồi xuống bàn, tôi nhìn kỹ cốc sữa. Nhiệt độ vừa đủ, như thể ai đó vừa mới rót xong.

Tôi chần chừ mãi, cuối cùng vẫn uống. Vị sữa ngọt, có một chút hương vani. Kỳ lạ là… hương vị ấy quen thuộc vô cùng.

Trong thoáng chốc, ký ức mơ hồ lướt qua: hình ảnh một cô gái trẻ, mặc váy đỏ, mỉm cười dịu dàng, nghiêng đầu hỏi tôi:

“Phu quân, có ngon không?”

Tôi giật bắn người, buông vội chiếc cốc xuống.

2. Giấc mơ trở thành thật

Đêm hôm đó, tôi lại mơ thấy cô gái trong váy cưới đỏ.

Khác với những lần trước, lần này cô không chỉ đứng xa xa nhìn tôi, mà ngồi ngay cạnh giường.

Khuôn mặt cô trắng mịn, ngũ quan tinh xảo, đôi mắt trong veo nhưng lại chứa một tia gì đó vừa dịu dàng, vừa u ám.

“Khải, từ nay em sẽ chăm sóc anh.” – Cô nói, giọng nhẹ như gió thoảng.

Tôi cố gắng la hét, nhưng cổ họng như bị bóp nghẹt. Toàn thân tê dại, không thể cử động.

Cô gái đưa tay chạm vào trán tôi, bàn tay lạnh buốt như băng. Tôi run rẩy, nước mắt trào ra vì sợ hãi.

Ngay lúc tôi tưởng rằng mình sắp chết ngạt, thì giật mình tỉnh lại.

Cả người ướt đẫm mồ hôi, tim đập thình thịch. Tôi vội bật đèn.

Trên gối, một sợi tóc dài, đen óng, nằm vắt ngang.

3. Sự xuất hiện ngày càng rõ ràng

Những ngày sau, hiện tượng ấy xảy ra thường xuyên hơn.

Có hôm tôi về nhà muộn, bước vào phòng thì thấy rèm cửa đã được kéo ngay ngắn, giường đã được trải phẳng phiu. Mẹ tôi lúc đó còn đang ngồi xem TV, không hề vào phòng tôi.

Có hôm, tôi đang tắm, bỗng cảm giác có người nhẹ nhàng vén tóc tôi ra sau gáy. Tôi giật mình quay lại, chỉ thấy hơi nước mờ mịt. Nhưng khi lau gương, trong gương phản chiếu rõ ràng có một bóng áo đỏ đứng phía sau.

Tôi hét lớn, chạy ra ngoài. Mẹ nghe tiếng, hốt hoảng chạy đến.

“Con làm sao thế?!”

Tôi không biết phải nói thế nào, chỉ run lẩy bẩy:
“Có… có người trong phòng tắm.”

Mẹ nhìn tôi như nhìn một kẻ điên. Sau đó, bà nói một câu khiến tôi rùng mình:

“Đó là vợ con. Dao Dao về rồi. Nó thương con, mới muốn chăm sóc cho con.”

4. Bí mật về Lâm Dao

Không chịu nổi nữa, tôi tìm gặp Lý Bân.

Anh ta nghe xong, trầm ngâm rồi nói:
“Khải, hôm trước mình có tra thử hồ sơ về Lâm Dao. Cậu biết gì không?”

“Cái gì?” – Tôi hỏi, lòng bàn tay đã đẫm mồ hôi.

“Cái chết của cô ấy không hề đơn giản. Giấy tờ ghi ‘tự tử’, nhưng nhiều người trong làng bảo xác cô ấy có nhiều vết thương, không giống treo cổ hay uống thuốc. Hơn nữa, đêm hôm ấy, có người nghe tiếng la hét, nhưng sáng hôm sau lại bị ém nhẹm.”

Tôi run lên:
“Ý cậu là… có kẻ giết cô ấy?”

“Không ai dám nói thẳng. Nhưng tất cả đều tin cô ấy chết oan. Nếu hồn ma chưa siêu thoát, giờ được ‘gả’ cho cậu… thì rất có thể, cậu sẽ trở thành công cụ để cô ấy trả thù.”

Câu nói ấy như dao cắt vào tim. Tôi bàng hoàng nhận ra, từ sau đêm cưới, Lâm Dao không hề rời xa tôi.

5. Nụ cười trong gương

Đêm hôm đó, tôi quyết định thử một lần đối diện.

Tôi đứng trước gương, nhìn chằm chằm vào bóng mình.

“Lâm Dao… nếu cô thực sự ở đây, hãy xuất hiện đi. Tôi không muốn trốn tránh nữa.”

Không khí trong phòng bỗng lạnh hẳn. Ngọn đèn chao đảo, rèm cửa lay động dù không có gió.

Trong gương, phía sau tôi hiện lên một bóng đỏ. Cô gái ấy chậm rãi tiến lại gần, mùi son phấn ngọt ngào lan tỏa.

Cô đặt tay lên vai tôi, khuôn mặt áp sát bên tai, khẽ thì thầm:

“Phu quân… em về rồi.”

Tôi sợ hãi đến mức chân nhũn ra, ngã ngồi xuống đất. Nhưng khi ngẩng đầu nhìn lên, gương mặt ấy lại mang một nụ cười dịu dàng, như thể chẳng hề có ác ý.
Chương 3 👉
Chương 1
Chương 3 👉
Popup Quảng cáo Đặc biệt