Sau sự cố Vương Đại Bảo bị bắt giữ, Vương Thị như con thú bị thương, càng trở nên điên cuồng và nguy hiểm. Bà ta biết mình không thể trực tiếp đối đầu với Tuyết nữa, nên chuyển sang những âm mưu thâm độc phía sau.
Một tuần sau, công ty của Tuyết bất ngờ nhận được một lá đơn tố cáo nặc danh. Trong đó, Tuyết bị vu khống là đã sử dụng bằng cấp giả, gian lận trong tuyển dụng, thậm chí còn có những lời đồn thổi không hay về đời tư. Kèm theo đó là những bức ảnh được chỉnh sửa tinh vi, cho thấy Tuyết đi cùng những người đàn ông khác nhau tại các địa điểm sang trọng.
Dù những cáo buộc này hoàn toàn vô căn cứ, nhưng chúng vẫn gây ra làn sóng nghi ngờ trong công ty. Giám đốc Vương - sếp trực tiếp của Tuyết - buộc phải mở cuộc điều tra nội bộ.
"Tuyết, tôi tin em, nhưng công ty cần minh bạch," - Giám đốc Vương nói với vẻ mặt áy náy.
Tuyết gật đầu, cố giữ bình tĩnh: "Em hiểu. Em sẵn sàng hợp tác để chứng minh sự trong sạch của mình."
Trong lúc này, Lý Phương và Trương Kiến Quốc quyết định ở lại Thượng Hải để hỗ trợ con gái. Họ thuê một căn phòng nhỏ gần chỗ Tuyết ở. Mỗi tối, gia đình ba người lại quây quần bên mâm cơm đơn giản, đó là nguồn động lực lớn nhất giúp Tuyết vượt qua khó khăn.
"Con à, người quân tử không sợ hiểu lầm," - Trương Kiến Quốc an ủi con gái. "Sự thật rồi sẽ được sáng tỏ."
Nhưng âm mưu của Vương Thị không dừng lại ở đó. Bà ta liên lạc với một phóng viên giả mạo, cung cấp những thông tin bịa đặt về Tuyết. Chỉ sau một đêm, một bài báo với tựa đề giật gân: "Sự thật về nữ quản lý tài ba: Từ đứa trẻ bị bỏ rơi đến kẻ vong ân bội nghĩa?" xuất hiện trên một tờ báo lá cải.
Bài báo xuyên tạc hoàn toàn sự thật, miêu tả Tuyết là kẻ vong ơn, bỏ rơi gia đình ruột nghèo khó để theo đuổi cuộc sống xa hoa. Những hình ảnh Lý Phương và Trương Kiến Quốc - trong bộ dạng giản dị của người nông dân - bị lợi dụng để chứng minh cho luận điểm "Tuyết xấu xa".
Cơn bão dư luận nổi lên. Mạng xã hội tràn ngập những bình luận tiêu cực về Tuyết. Thậm chí có người còn kêu gọi tẩy chay công ty của cô.
Buổi tối hôm đó, Tuyết nhận được tin báo: mẹ cô - Lý Phương - đã ngất xỉu khi đọc những bình luận ác ý trên mạng. May mắn thay, hàng xóm kịp thời phát hiện và đưa bà đến bệnh viện.
Khi Tuyết chạy vào phòng cấp cứu, thấy mẹ nằm đó với khuôn mặt tái nhợt, trái tim cô như thắt lại. Lần đầu tiên sau nhiều năm, cô cảm thấy mệt mỏi và bất lực.
"Con xin lỗi mẹ, vì con mà mẹ phải chịu đựng tất cả," - Tuyết khóc nức nở bên giường bệnh.
Lý Phương mở mắt, mỉm cười yếu ớt: "Con đừng nói vậy. Mẹ chỉ buồn vì thế giới này có quá nhiều người độc ác."
Chính trong lúc tuyệt vọng nhất, sự giúp đỡ bất ngờ xuất hiện. Những người bạn đại học của Tuyết, các đồng nghiệp thực sự hiểu con người cô, cùng nhau đứng lên phản bác những thông tin sai lệch. Họ thu thập chứng cứ, viết bài minh oan, cung cấp bằng chứng về quá trình làm việc chuyên nghiệp và nhân cách tốt đẹp của Tuyết.
Quan trọng hơn, Giám đốc Vương sau khi điều tra kỹ lưỡng, đã công khai xác nhận mọi cáo buộc against Tuyết đều là vu khống. Ông còn tiết lộ đã tìm ra nguồn gốc của những tin đồn thất thiệt - chúng xuất phát từ một số điện thoại thuê bao tại quê nhà của Tuyết.
Trước áp lực ngày càng lớn, tờ báo lá cải buộc phải đăng lời xin lỗi và rút lại bài báo. Sự thật được phục hồi, danh dự của Tuyết được minh oan.
Nhưng trận chiến này khiến Tuyết nhận ra rằng, cô không thể tiếp tục thụ động phòng thủ. Cô quyết định chủ động đối mặt với quá khứ một lần và mãi mãi.
Với sự hỗ trợ của luật sư, Tuyết đệ đơn kiện Vương Thị vì tội vu khống, làm nhục danh dự người khác, và âm mưu bắt cóc. Đây sẽ là trận chiến pháp lý cuối cùng để chấm dứt mọi rắc rối.
Khi nhận được giấy triệu tập từ tòa án, Vương Thị hoảng loạn. Bà ta cố gắng liên lạc với Tuyết, lần này với giọng điệu nài nỉ: "Con gái, mẹ biết mẹ sai rồi. Hãy tha thứ cho mẹ, mẹ hứa sẽ không làm phiền con nữa."
Nhưng Tuyết đã học được bài học đắt giá về lòng thương hại. Cô lạnh lùng trả lời: "Mọi chuyện hãy để tòa án phân xử."
Cuối chương 3, Tuyết đứng trước cửa sổ văn phòng, nhìn xuống dòng người hối hả. Cô biết rằng trận chiến pháp lý sắp tới sẽ không dễ dàng, nhưng lần này cô không còn đơn độc. Đằng sau cô là cả một tập thể những người tin tưởng và ủng hộ cô.
Lý Phương đã hồi phục, bà nắm tay con gái: "Dù thế nào, bố mẹ vẫn luôn ở bên con."
Ánh mắt Tuyết kiên định. Cô biết mình phải mạnh mẽ không chỉ vì bản thân, mà còn vì những người yêu thương cô.
Mảnh vỡ cuộc đời
Tác giả: Khát Nước | Chương: 3 | Lượt xem: 491