Sương mù buổi sớm chưa tan hết khi Lưu Hương bước vào quán cà phê nhỏ gần bệnh viện. Trong túi xách cô mang theo một kế hoạch kinh doanh tỉ mỉ - kết quả của những đêm không ngủ và kinh nghiệm từ kiếp trước.
"Chị Hương, sớm thế?" Một người đàn ông trung niên đứng dậy chào.
"Chào luật sư Trương." Lưu Hương bắt tay ông ta. "Cảm ơn anh đã thu xếp thời gian."
Hai người ngồi xuống góc quán yên tĩnh. Lưu Hương mở laptop, trình bày kế hoạch chi tiết.
"Sau khi phân tích thị trường, tôi nhận thấy nhu cầu về dịch vụ chăm sóc sức khỏe cao cấp cho người cao tuổi đang tăng mạnh." Cô chỉ vào biểu đồ trên màn hình. "Tôi muốn thành lập một trung tâm chăm sóc sức khỏe kết hợp y học cổ truyền và hiện đại."
Luật sư Trương gật đầu tán thưởng. "Kế hoạch rất bài bản. Nhưng vốn đầu tư..."
"Tôi đã tính toán." Lưu Hương lật sang slide tiếp theo. "Tôi sẽ dùng số tiền tiết kiệm làm vốn ban đầu. Quan trọng hơn, tôi đã liên hệ được với một số nhà đầu tư tiềm năng."
Đúng lúc đó, một người phụ nữ ăn mặc lịch sự bước vào quán.
"Xin lỗi đã để các người chờ." Bà ta ngồi xuống. "Tôi là Trương Lệ - giám đốc quỹ đầu tư Thiên Phúc."
Lưu Hương mỉm cười. Trong kiếp trước, bà Trương từng là nạn nhân của Vương Thái, bị lừa mất một khoản đầu tư lớn. Lần này, Lưu Hương sẽ kết nối với bà trước khi thảm kịch xảy ra.
Sau buổi gặp thành công, Lưu Hương đến phòng khám Từ Tâm. Hôm nay là ngày khám từ thiện, và cô có một kế hoạch đặc biệt.
"Chị Hương," y tá trưởng Lâm chạy đến, "có một bệnh nhân đặc biệt. Cụ già bị tai biến, con trai cụ là phóng viên Trần Tuấn của báo Thời Đại."
Lưu Hương nhanh chóng đến phòng cấp cứu. Bà cụ nằm trên giường bệnh, mặt tái nhợt, trong khi người con trai đang lo lắng đứng bên.
"Để tôi xử lý." Lưu Hương bình tĩnh kiểm tra tình trạng bệnh nhân. "Chuẩn bị thuốc hạ huyết áp và oxy."
Với kinh nghiệm tích lũy từ kiếp trước, cô xử lý tình huống một cách chuyên nghiệp. Chỉ sau nửa giờ, tình trạng bà cụ đã ổn định.
"Cảm ơn chị rất nhiều." Trần Tuấn nắm chặt tay Lưu Hương. "Nếu không có chị..."
"Đó là trách nhiệm của chúng tôi." Lưu Hương mỉm cười. "Nhưng tôi muốn nói chuyện với anh về một vấn đề khác."
Hai người ra ngoài hành lang. Lưu Hương đưa cho Trần Tuấn một tập tài liệu.
"Đây là những thông tin về tập đoàn dược Vương Thái," cô nói nhỏ. "Tôi tình cờ phát hiện họ có dấu hiệu buôn bán dược phẩm không rõ nguồn gốc."
Trần Tuấn lật xem tài liệu, mắt sáng lên. "Những thông tin này rất giá trị. Nhưng tại sao chị lại tin tưởng tôi?"
"Bởi vì tôi biết anh là nhà báo có tâm." Lưu Hương nhìn thẳng vào mắt anh. "Và tôi tin rằng sự thật cần được phơi bày."
Trên đường về nhà, Lưu Hương nhận được tin nhắn từ Trần Nguyệt: "Mẹ ơi, tối nay con muốn nói chuyện quan trọng."
Lưu Hương biết rằng thời khắc then chốt đang đến gần. Trong kiếp trước, chính vào thời điểm này Trần Nguyệt bắt đầu có những hành vi kỳ lạ, thường xuyên đi về muộn và có những cuộc điện thoại bí mật.
Buổi tối, Trần Nguyệt về nhà với vẻ mặt phấn khích khác thường.
"Mẹ ơi, hôm nay có một tin tuyệt vời!" Cô ta ôm chầm lấy Lưu Hương. "Con được mời tham gia dự án nghiên cứu đặc biệt của bệnh viện Đại học. Nhưng... con cần một khoản tiền để đóng góp vào quỹ nghiên cứu."
Lưu Hương giả vờ vui mừng. "Thật sao? Con giỏi quá! Nhưng tiền đóng góp là bao nhiêu?"
"Khoảng 50 triệu," Trần Nguyệt nói, ánh mắt lấp lánh. "Và con cần ký vào một số giấy tờ bảo đảm."
Lưu Hương gật đầu. "Mẹ hiểu rồi. Để mẹ suy nghĩ một chút."
Trong lòng, cô biết rõ đây chính là chiêu trò đầu tiên mà Trần Nguyệt và bố mẹ ruột sẽ sử dụng. Trong kiếp trước, cô đã tin tưởng mà đưa tiền, không ngờ đó là khoản "đầu tư" vào một dự án ma của tập đoàn Vương Thái.
Sáng hôm sau, Lưu Hương đến gặp bác sĩ Vương - giám đốc phòng khám Từ Tâm.
"Tôi muốn mở rộng phòng khám thành trung tâm chăm sóc sức khỏe toàn diện," cô trình bày kế hoạch chi tiết. "Và tôi cần sự hỗ trợ của bác sĩ."
Bác sĩ Vương xem xét kế hoạch, gật đầu tán thưởng. "Ý tưởng rất tốt. Nhưng chúng ta cần thêm nguồn lực."
"Tôi đã liên hệ được với một số nhà đầu tư," Lưu Hương nói. "Và tôi cũng muốn đề xuất một chương trình đào tạo đặc biệt cho y tá và điều dưỡng."
Trong khi đó, Lưu Hương bí mật thu thập thêm bằng chứng về những hoạt động của Trần Nguyệt. Cô phát hiện con gái mình thường xuyên đến một tòa nhà văn phòng ở quận Phố Đông - nơi đặt trụ sở của tập đoàn Vương Thái.
Một buổi chiều, khi Lưu Hương đang kiểm tra thiết bị y tế mới, điện thoại cô reo.
"Chị Hương, tôi là Trần Tuấn." Giọng nói phấn khích. "Tôi đã điều tra được nhiều thông tin quan trọng. Có thể gặp chị được không?"
Hai người hẹn gặp tại cùng quán cà phê cũ.
"Tập đoàn Vương Thái đang có dấu hiệu phá sản," Trần Tuấn nói, đưa cho Lưu Hương một tập tài liệu. "Họ đang tìm mọi cách để huy động vốn, kể cả những phương thức không minh bạch."
Lưu Hương xem qua tài liệu, trái tim đau nhói. Trong kiếp trước, chính cô là một trong những nạn nhân của họ.
"Còn một điều nữa," Trần Tuấn hạ giọng. "Tôi phát hiện họ đang tìm cách tiếp cận một số nhân vật có ảnh hưởng trong ngành y tế. Hình như họ muốn tìm một 'cái cớ' để hợp pháp hóa một số loại thuốc không rõ nguồn gốc."
Lưu Hương gật đầu. "Cảm ơn anh. Những thông tin này rất quan trọng."
Tối hôm đó, khi trở về nhà, Lưu Hương thấy Trần Nguyệt đang ngồi trong phòng khách với vẻ mặt lo lắng.
"Mẹ ơi, về rồi à?" Trần Nguyệt đứng dậy. "Con có chuyện muốn nói..."
Lưu Hương ngồi xuống ghế sofa. "Có chuyện gì thế con?"
"Con... con muốn xin mẹ một ít tiền," Trần Nguyệt nói, giọng nhỏ dần. "Không phải cho dự án nghiên cứu nữa, mà là... con muốn đầu tư vào một dự án kinh doanh."
Lưu Hương nhìn con gái chăm chú. "Dự án gì vậy?"
"Là... dự án bất động sản," Trần Nguyệt nói, tránh ánh mắt của mẹ. "Một người bạn của con giới thiệu. Lợi nhuận rất cao."
Lưu Hương thở dài. Trong kiếp trước, chính cái bẫy "đầu tư bất động sản" này đã khiến cô mất đi căn nhà đầu tiên.
"Con ơi, mẹ cần thời gian để suy nghĩ," Lưu Hương nói. "Đầu tư là việc quan trọng, không thể vội vàng."
Trần Nguyệt tỏ vẻ thất vọng, nhưng không dám nói thêm.
Đêm đó, Lưu Hương không ngủ được. Cô biết rằng thời gian không còn nhiều. Trong kiếp trước, chỉ còn một tháng nữa là đến lễ tốt nghiệp, và cũng là lúc âm mưu của Vương Thái và Lý Mỹ Hoa được thực hiện.
Sáng hôm sau, Lưu Hương quyết định hành động mạnh mẽ hơn. Cô đến gặp luật sư Trương với những bằng chứng mới thu thập được.
"Tôi muốn thiết lập một cơ chế bảo vệ tài sản," cô nói. "Và tôi cần sự giúp đỡ của anh để theo dõi một số giao dịch tài chính đáng ngờ."
Luật sư Trương gật đầu. "Tôi hiểu. Chúng tôi sẽ thiết lập hệ thống cảnh báo sớm."
Trở về phòng khám, Lưu Hương bắt đầu thực hiện phần quan trọng nhất trong kế hoạch - xây dựng mạng lưới quan hệ và uy tín trong ngành y tế.
"Chị Hương," y tá Lâm chạy đến, "có bệnh nhân muốn gặp chị."
Hóa ra đó là bà cụ mà Lưu Hương đã cứu tuần trước, cùng con trai là phóng viên Trần Tuấn.
"Cảm ơn cô lần nữa," bà cụ nắm tay Lưu Hương. "Con trai tôi nói cô là người tốt."
Trần Tuấn mỉm cười. "Tôi đã viết một bài báo về phòng khám của chị. Hy vọng sẽ giúp ích cho chương trình từ thiện của chị."
Lưu Hương cảm ơn họ, trong lòng biết rằng những việc làm tốt này sẽ là vũ khí quan trọng trong tương lai.
Buổi chiều, khi Lưu Hương đang họp với các nhà đầu tư tiềm năng, cô nhận được tin nhắn khẩn cấp từ thám tử tư mà cô đã thuê để theo dõi Trần Nguyệt.
"Cô Hương, có chuyện quan trọng. Cô gái đang gặp một cặp vợ chồng trung niên tại khách sạn Century. Họ trao đổi một phong bì lớn."
Lưu Hương tái mặt. Cô biết rằng thời khắc then chốt đã đến. Trong kiếp trước, chính vào thời điểm này Trần Nguyệt đã nhận tiền từ Vương Thái và Lý Mỹ Hoa để thực hiện âm mưu chống lại cô.
Nhưng lần này, mọi thứ sẽ khác. Lưu Hương đã chuẩn bị sẵn sàng. Cô có bằng chứng, có kế hoạch, và quan trọng nhất - cô có sự tỉnh táo mà kiếp trước đã không có.
Khi màn đêm buông xuống, Lưu Hương ngồi một mình trong văn phòng, nhìn ra ngoài cửa sổ. Thành phố lấp lánh ánh đèn, nhưng trong lòng cô chỉ có sự bình tĩnh của người đã nhìn thấu tất cả.
"Lần này, ta sẽ không thua," cô thì thầm. "Lần này, ta sẽ viết lại kết cục."
Và cô biết rằng, trận chiến thực sự mới chỉ vừa bắt đầu.
Mẹ Sẽ Cho Con Biết Vì Sao Hoa Lại Đỏ
Tác giả: Viết bằng chân | Chương: 3 | Lượt xem: 630