Mẹ Vợ Không Phải Bảo Mẫu
Tác giả: Viết bằng chân
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 586
Ngày tạo: 14/09/2025
Thể loại: Vả Mặt
Đánh giá: ★ ★ ★ ★ ★ 0.0/5 (0 đánh giá)
Đăng nhập để đánh giá truyện
Mô tả:
Ngày thứ hai sau khi nghỉ hưu, tôi – Lâm Thúy Anh – nhận được tin con gái, Hạ Kiều, muốn đưa tôi đi du lịch. Trong lòng háo hức, tôi chuẩn bị vali, tưởng rằng mình sẽ được tận hưởng những ngày tháng an nhàn sau bao năm vất vả. Thế nhưng khi xe vừa lên cao tốc, tôi mới nhận ra rằng Hạ Kiều đang lái xe thẳng về phía quê nhà chồng nó, tỉnh Thường Châu.
Tôi ngạc nhiên hỏi:
“Con đi nhầm đường rồi à?”
Hạ Kiều thản nhiên đáp:
“Mẹ, mẹ chồng con bị tai biến, giờ nằm liệt giường. Con đưa mẹ sang đó chăm sóc bà một thời gian. Dù mẹ đã nghỉ hưu, không còn vướng bận bố con nữa, nhưng mẹ có thể bầu bạn với bà ấy, cũng đỡ cô đơn.”
Tim tôi như chết lặng. Niềm vui suốt dọc đường phút chốc tan biến.
Tôi cố kìm lại bức xúc:
“Tôi nghỉ hưu để đi biển, thư giãn, sao lại thành… bảo mẫu cho mẹ chồng con?”
Nó thoáng sững lại, lắp bắp:
“Biển… để sau đi. Mẹ chồng con cần người chăm sóc. Bố chồng mất sớm, các con đều lập nghiệp xa, chẳng ai lo được cho bà…”
Cơn giận dâng trào trong tôi:
“Bà ta có con, có anh em họ hàng đáng tin, sao lại đến lượt tôi hầu hạ? Con định dùng tôi làm bảo mẫu miễn phí phải không?”
Hạ Kiều gắt gỏng:
“Không được! Thời nay ai còn sống chung với người già! Ăn uống, sinh hoạt khác nhau, chắc chắn không hợp. Với lại, nếu bà ấy dọn đến, con và Đông Diệu – chồng con – còn đâu thế giới riêng của hai vợ chồng!”
Tôi cố gắng thở đều, nghiến răng:
“Nếu thương mẹ chồng như thế, sao con không đón bà về? Tôi đâu cần làm gì!”
Nó lập tức hạ giọng nũng nịu:
“Mẹ đi đi, chỉ một lần thôi. Mẹ đã có kinh nghiệm chăm sóc bà ngoại mà, làm sao khó đến thế?”
Tôi hít sâu, lạnh lùng:
“Không đời nào!”
Có lẽ thấy tôi kiên quyết, nó nhăn mặt, cuối cùng cũng chịu quay xe. Suốt quãng đường sau đó, hai mẹ con im lặng, không ai nói gì. Không khí nóng bức trong xe như ép tôi nghẹt thở. Khi dừng ở trạm dịch vụ, Hạ Kiều xuống xe đi vệ sinh, cầm luôn chìa khóa. Tôi định uống nước thì phát hiện chai nước của mình đã biến mất.
Nửa tiếng trôi qua, Hạ Kiều vẫn chưa quay lại. Tôi gọi video, máy báo bận; gọi điện, bị cúp; nhắn tin, không hồi âm. Tim tôi hoảng loạn, mồ hôi ướt đẫm. Rõ ràng cô ta cố tình nhốt tôi giữa trời nắng gắt. Pin điện thoại chỉ còn một vạch, tôi vội gọi cảnh sát.
Khi cảnh sát phá cửa, kéo tôi ra ngoài, cảm giác như vừa thoát khỏi lò lửa. Nửa tiếng sau, Hạ Kiều cầm nửa chai nước, giả vờ ngạc nhiên:
“Mẹ, con chỉ đi vệ sinh thôi mà, sao mẹ lại phá hỏng kính xe?”
Nữ cảnh sát quát:
“Đi vệ sinh hai tiếng đồng hồ à? Trời nóng thế này đủ nướng ch người! Cô còn dám nhốt mẹ mình trong xe?”
Tôi lạnh mặt, giật tay ra khỏi tay con gái:
“Cút! Tôi không có đứa con gái bất nhân như cô!”
Về nhà chưa được bao lâu, tôi mở cửa đã ngửi thấy mùi phân nồng nặc. Trên sofa, mẹ chồng Hạ Kiều – bà Vương Phân Hoa – nằm thẳng, mặt méo, chảy dãi. Sofa trắng loang lổ, bên cạnh là bao tải chứa quần áo hôi thối. Rõ ràng Hạ Kiều đã thẳng tay đẩy bà sang nhà tôi.
Tôi lập tức gọi con rể:
“Trần Đông Diệu! Mau đến đưa mẹ cậu về ngay!”
Đầu dây bên kia ra vẻ khó xử:
“Không tiện, con đang đi biển với Kiều Kiều. Nhờ mẹ chăm bà vài hôm nhé.”
Tôi sôi máu:
“Ý cậu là gì? Bắt mẹ vợ làm bảo mẫu miễn phí mà còn dám thản nhiên?”
Hạ Kiều còn giật điện thoại, gắt:
“Mẹ, chuyện này do con quyết. Con và Đông Diệu lâu rồi chưa đi chơi, vài hôm giao cho mẹ là hợp lý nhất!”
Nói xong, cô ta thẳng tay cúp máy. Chưa dừng lại, Hạ Kiều còn gửi hẳn lịch chăm sóc bà: từ 7 giờ sáng đến 10 giờ tối, ba bữa chính, bữa phụ, tối phải xoa bóp hai tiếng. Kèm theo tin nhắn lạnh lùng:
【Mẹ nhớ kỹ, bà mà gầy đi thì Đông Diệu sẽ trách con đấy.】
Máu tôi sôi lên, đầu óc quay cuồng. Cô ta biến tôi thành bảo mẫu miễn phí giữa trời nắng nóng, không một lời hỏi ý kiến. Tôi hít sâu, ép mình bình tĩnh. Sức khỏe của bản thân quan trọng hơn tất cả. Nằm mơ tôi cũng không ngờ đứa con gái mình nâng niu bao năm lại đối xử vô lý đến vậy.
Tôi thề từ nay, sẽ không bao giờ quan tâm đến Hạ Kiều nữa. Những gì đã mất coi như cho chó, còn thứ gì đáng giữ, cô ta đừng hòng lấy được!
📚 Danh sách chương (5 chương)
Chương 1: Ngày nghỉ hưu đầu tiên
Ngày đăng: 27/09/2025
Chương 2: Bị giam trong xe
Ngày đăng: 27/09/2025
Chương 3: Quà tặng của con gái
Ngày đăng: 27/09/2025
Chương 4: Vết Thương Tình Mẫu Tử
Ngày đăng: 27/09/2025
Chương 5: Phản kháng
Ngày đăng: 27/09/2025